Ngày mình xuất gia, bạn đã đưa đi...

GNO - Có gì đó "thần giao cách cảm" giữa ta và bạn. Mới hôm qua còn khoe bài thơ của ngày xưa hai đứa làm, khoe cách đối thơ, khoe cách viết văn, khoe đủ thứ về bạn như một sự ngưỡng mộ vô cùng...

tinh ban.jpg


Người bạn có nghĩa là người anh em ruột mà ta có quyền lựa chọn - Ảnh: Thu Phong

Bạn và ta học cùng từ cấp 1 - cái duyên để hai đứa gặp và thân nhau tới giờ. Nhớ lại hồi đó, năm lớp 9 (hay sao đó nhỉ?), hai đứa giận nhau vì hiểu lầm, nhưng rồi cũng hiểu nhau khi ngồi chia sẻ. Bạn lúc đó, như "bà cụ non", chuyên gia tư vấn của lớp, nghĩ lại thấy cứ buồn cười.

Lên cấp 3, hai đứa không chung lớp. Bạn thì khối C, y như sở trường của mình; ta khối B, cũng y như sở trường. Tuy học khác khối, nhưng không vì thế mà hai đứa không hiểu nhau. Sự hiểu nhau ấy được hai đứa thể hiện qua những hình ảnh mình tự vẽ, nào là suối, là nai, là trăng thanh gió mát, một ngôi chùa nhỏ trên núi, hai đứa ngồi ngắm trăng sao, rồi thể hiện qua những bài thơ hai đứa cùng làm - mà giờ không thể nhớ nổi những bài thơ đó.

***
Ta với bạn cùng vượt qua nhé. Bởi ta hiểu, chuyện ở đời hay chuyện tu cũng đều có lúc sóng gió, cần phải cố gắng vượt qua chứ không vội bỏ tay chèo, để bị dập vùi trong con sóng bạc...

Quay ngược về tuổi thơ một chút, năm lớp 7 mà hai đứa đã biết làm thơ, yêu thơ, nhưng hồi đó đã có biết chép lưu lại như bây giờ đâu, thật khờ, giờ chẳng nhớ được bài nào.

Hồi đó, mới lớp 7 mà ta và bạn đã thích bài Hai sắc hoa Ti-gôn. Thích quá mà học thuộc ơi là thuộc, bây giờ vẫn có thể đọc lại được. Bài thơ thật buồn, như ăn sâu vào hai đứa. Tuổi thơ có gì đó nhẹ nhàng.

Lại tuổi thơ, hai đứa có những lúc... "lãng mạn" trời ơi. Đó là lúc trời mưa, có dù, có áo mưa, hai đứa không đi mà gởi người quen, rồi đi mưa, vào ăn kem, lạnh run cầm cập, nếu ai biết được mình cố tình gửi áo mưa để đi như vậy chắc sẽ bảo "hai con nhỏ này bị... điên" và cho là "lãng nhách". Nghĩ tới lại mỉm cười.

Lên Đại học, hai đứa không còn gặp nhau. Bạn học Sài Gòn, ta học ở quê nhà Nha Trang, thế là ít gặp nhau, mà hồi đó làm gì có điện thoại như bây giờ để mà chia sẻ. Học xong, bạn làm việc ở Sài thành, ta thì vẫn ở quê, mỗi đứa có một khung trời riêng, nhưng lâu ngày gặp lại vẫn như xưa, bao nhiêu tâm sự trút ra hết.

Rồi một ngày, ta có một quyết định quan trọng, dù đã nhiều lần có ý định nhưng không thành. Bước chân vào Sài thành với ý nguyện xuất gia, bạn là người đã che chở và ủng hộ con đường ta đã chọn, lo cho ta đủ thứ. Ngày bước chân vào chùa, bạn là người đưa ta đến, ta không cho vào, bạn chỉ đứng nhìn theo, ta quay mặt đi và thẳng tiến.

Phải cảm ơn bạn rất nhiều. Khi xưa, nếu không có bạn thì ta chưa chắc được như ngày hôm nay.

Và rồi, bạn cũng lập gia đình theo lẽ tự nhiên. Ta vui vì bạn tìm được bến đỗ sau bao nhiêu sóng gió. Trước đó, ta cứ bảo "thôi đi tu đi", bạn nói "nghiệp tao còn nặng lắm".

***

Sáng nay thức dậy, nhận được tin nhắn của bạn, ta hơi ngạc nhiên. Ngạc nhiên vì mới hôm qua nhắc tới bạn với một người bạn cùng lớp, thì tối bạn lại nhắn tin. Ngạc nhiên vì có đôi khi cả năm hai đứa cũng không liên lạc nhau, nên ta thấy "thần giao cách cảm" là vậy.

Sáng và trưa nay, hai đứa "tám" điện thoại, nghe những tâm sự của bạn ta cũng chạnh lòng, có nỗi buồn lắc rắc đâu đó, qua từng lời sẻ chia.

Ta biết, bạn là một người lý trí, ít khi để tình cảm lấn át, đó là điều khác nhau giữa hai đứa. Nghe bạn kể là ta cũng hiểu quyết định như hiện tại của bạn cũng từ lý trí ấy mà ra.

Mà bạn à, cái gì cũng do "nhân duyên", "nhân quả" mà ra, nên hãy nhẹ nhàng, đón nhận nhưng không oán trách nhé. Nếu đối với người khác thì có thể nói là hết duyên, nhưng bạn với "người đó" chưa thể hết duyên đâu. Hãy thương yêu và luôn bên cạnh người đó nhé.

Thuyền nhỏ bé ta cùng mi giỡn sóng
Bỏ cuộc đời bỏ cả tương lai
Một mai này gió có bạt phương trời
Đôi bạn trẻ nắm tay cùng vượt sóng

Cùng vượt qua đi nha. Ta với bạn cùng vượt nhé. Bởi ta hiểu, chuyện ở đời hay chuyện tu cũng đều có lúc sóng gió, cần phải cố gắng vượt qua chứ không vội bỏ tay chèo, để bị dập vùi trong con sóng bạc... Bài thơ bạn đối lại của ta đó. Có nhớ không?

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Tu viện Phật giáo 1.700 năm tuổi được phát hiện tại Telangana

Tu viện Phật giáo 1.700 năm tuổi được phát hiện tại Telangana

GNO - Một di tích Phật giáo thuộc giai đoạn Phật giáo sơ kỳ, mới được khai quật gần đây bởi Sở Di sản bang Telangana tại làng Chada, huyện Yadadri Bhongir, đã hé lộ những ánh sáng mới về sự hiện diện và tầm quan trọng lịch sử của Phật giáo trong khu vực này.
Tìm Phật trong nhà

Tìm Phật trong nhà

GNO - Không chỉ ở trong chùa  chúng ta mới có thể tìm  thấy Phật - vị thầy đáng kính Pubjeong nói - mà chúng ta có thể tìm thấy Phật ngay trong nhà, ngay trong chính gia đình mình! “Bởi sự đổ vỡ đã khiến cho nhiều ngôi nhà lạnh lẽo như những chiếc vỏ sò, trong khi sự ấm áp của gia đình biến mất”.
Câu lạc bộ Cỏ bốn lá tổ chức chương trình Xuân từ bi tại Quảng Ngãi - Ảnh: NVCC

Thắp sáng từ bi giữa đời

GNO - “Con đường tu tập là con đường chân chính để tìm thấy ý nghĩa cuộc sống và phụng sự cộng đồng”, đó là những chia sẻ của Đại đức Thích An Nhất, sinh năm 1995, xuất gia tại tổ đình Tôn Thạnh (xã Mỹ Lộc, tỉnh Tây Ninh).
Chư Ni cùng nhau tu tập tại tu viện Sravasti Abbey, Hoa Kỳ

Tăng đoàn như một tấm gương phản chiếu chính mình

GNO - Con đường tu hành không phải là sự thoái lui hay trốn tránh cuộc đời, mà là tấm gương phản chiếu rõ ràng từng góc khuất sâu kín trong chính ta. Ở đó, ta không còn con đường nào khác ngoài việc mở rộng trái tim và trí tuệ, để học cách hiện diện trọn vẹn vì người khác.

Thông tin hàng ngày