Nhiều lần về Bắc Ninh công tác, chúng tôi có nghe người dân ở đây truyền tai nhau những câu chuyện kỳ lạ về mái tóc kết hình đầu rồng của một ông già 70 tuổi tên là Long Tiên ở thôn Duệ Đông, thị trấn Lim, Tiên Du, Bắc Ninh. Và thật may mắn, vào đúng lễ hội Lim năm nay chúng tôi đã được tận mắt nhìn thấy mái tóc lạ kỳ ấy.

Ông Long Tiên có mái tóc kết hình đầu rồng.
Ông có thể nhìn mặt trời hàng tiếng mà không bị choáng.
Mặc dù dòng người đổ về dự hội Lim rất đông nhưng hình ảnh một ông già mặc bộ quần áo màu vàng, trên đầu có mái tóc kết hình dáng rất giống đầu của một con rồng đang bước chân thoăn thoắt theo đoàn rước đã làm cho nhiều người ngỡ ngàng. Nhưng do quá đông người, chúng tôi đã không thể tiếp xúc được ông già có mái tóc kỳ lạ này ngay tại hội Lim mà phải tìm về tận nhà ông mới gặp được.
Từ mái tóc kết kỳ dị
Thật dễ dàng để hỏi ra nhà ông già Long Tiên có mái tóc kết kỳ lạ, bởi cả thị trấn Lim này từ người già đến trẻ con ai cũng biết nhà ông. Khi chúng tôi tìm đến nơi thì ông đi hội chưa về. Phải ngót chục lần đi lại, chúng tôi mới được gặp ông trong căn nhà cũ nát như chỉ chực chờ một trận gió mạnh là đổ ụp xuống. Ôngcho biết, căn nhà này là do cha mẹ để lại cho ông. Các cụ làm căn nhà này khi ông còn chưa đẻ, nghĩa là tính sơ sơ, tuổi thọ của căn này cũng trên 70 năm. Đến đời ông, vì quá nghèo nên cũng chẳng đủ tiền để tu sửa lại.

Khi duỗi ra, mái tóc của ông Long Tiên rất giống con rắn hổ mang với phần đuôi tóc có ba lọn tóc dài tủa ra như ba sợi râu của con rắn hổ mang chúa.
Nóng lòng muốn biết những chuyện lạ xung quanh mái tóc do chính chủ nhân của nó kể lại đã khiến chúng tôi đứng ngay ngoài sân nhà để nghe chuyện.
Ông Tiên kể rằng: Năm 1994, vào một mùa hè nóng nực, tự nhiên ông nổi hứng muốn hành trình về đất Phật Yên Tử. Vậy là đúng vào thời điểm trời nóng như đổ lửa, cỏ cây cũng héo úa và xơ xác vì nóng thì ông lại một mình leo lên non thiêng Yên Tử để lễ chư Phật. Leo gần đến cổng chùa thì đúng chính ngọ. Lúc này không biết có phải vì hoa mắt do trời quá nắng nóng hay vì quá mệt do phải leo núi mà ông nhìn thấy có một bóng người, mờ mờ ảo ảo, mặc một bộ nâu sòng đi trước dẫn đường cho ông. Sau chuyến đi ấy, khi về nhà ông bị ốm một trận thập tử nhất sinh. Đến lúc khỏe lại, thấy tóc tai vướng víu khó chịu, ông đem lược ra để chải thì không chải được. Ông lấy kéo rồi nhờ đứa cháu họ cắt ngắn mái tóc của mình lên thì chỉ có thể cắt được những mảng tóc ở hai bên đầu còn ở giữa đầu và phần tóc ở gáy thì không thể nào cắt nổi.
Nhiều lần thấy vướng víu, khó chịu ông tự tay dùng kéo cắt mà không được. Sau những lần cắt không thành ấy, tự dưng ông gặp toàn chuyện xui xẻo. Lúc thì bị ốm hàng tháng không húp nổi bát cháo, lúc lại bị tai nạn xe máy đâm vào người, lúc lại bị điện giật... Sau nhiều lần như thế, ông không dám cắt tóc nữa. Cũng từ đó, ông bắt đầu tập ăn chay và chuyên tâm niệm Phật tại nhà.

Đến năm 1997, khi ông tròn 55 tuổi, sau một đêm ngủ, ông phát hiện ra mái tóc dài của mình tự dưng bị kết lại, dính bệt với nhau không tài nào gỡ ra được...
Với kinh nghiệm của một người lính từng có nhiều năm chiến đấu trong quân ngũ, ông Tiên hiểu rằng khi tóc bị kết thì không thể cắt, cạo hay làm bất cứ điều gì khác ngoài việc sống chung với nó. Tuy tóc bị kết lại nhưng ông vẫn cảm thấy bình thường, không hề có cảm giác gì khó chịu cả. Cũng từ đó, ông sống chung với mái tóc kết của mình. Mái tóc cứ mỗi ngày một dài thêm và chuyển dần sang màu vàng rồi trắng. Vì quá dài nên ông Long buộc phải gấp lại thành nhiều độn dùng dây để buộc lại cho gọn. Dù thế, ông chưa bao giờ dùng thước hay một dụng cụ gì để đo đếm xem mái tóc của mình dài bao nhiêu. Có thể như ông lão kỵ một điều gì đó. Tôi phải thuyết phục mãi, ông mới chịu gỡ những chiếc dây vải màu đỏ buộc những lọn tóc trên đầu xuống cho chúng tôi đo.
Thật lạ kỳ, mái tóc khi được duỗi ra trông chẳng khác gì một con rắn hổ mang với phần đuôi tóc là đầu rắn bởi nơi này là nơi phình ra to nhất, ở đó còn có ba lọn tóc dài tủa ra như ba sợi râu của con rắn hổ mang chúa. Nhưng nếu gấp khúc rồi buộc lại trên đỉnh đầu thì mái tóc này chẳng khác gì đầu của một con rồng đang trong tư thế ngẩng mặt bay lên Trời. Theo thước đo của chúng tôi mang theo thì mái tóc kỳ lạ này dài tới gần 1m, chiều ngang của nó đoạn lớn nhất lên đến 20cm, đoạn nhỏ nhất cũng tới 8cm. Từ đầu đến cuối đoạn tóc đều có màu vàng đan xen trắng và bị kết dính lại rất chặt với nhau.

Đến con người kỳ lạ
Khi hỏi thăm một số người trong thôn Duệ Đông nhà ông Long Tiên, nhiều người nhìn chúng tôi e ngại. Nhận thấy có sự khác thường trong ánh mắt của mọi người, chúng tôi đã thuyết phục một bà cụ 75 tuổi, là hàng xóm của ông Long Tiên để hỏi thực hư thì bà chỉ ôn tồn dặn mấy câu: “Mấy chú tìm ông Tiên có việc gì tôi không biết, nhưng tôi dặn các chú là hãy cẩn thận. Ông ấy không phải là người bình thường đâu. Ông ấy hâm hâm, dở dở, nói năng vớ vẩn lắm cho nên qua năm đời vợ rồi mà vẫn phải sống một mình...”.
Nghe vậy thì chúng tôi biết vậy nhưng vì chưa được gặp chính chủ của mái tóc kết đầu rồng nên chưa dám có ý nghĩ gì khác. Trong căn nhà xập xệ của ông, la liệt toàn nồi niêu, quần áo cũ và kinh Phật nằm ngổn ngang, chỏng chơ trên nền nhà, trên tủ gỗ. Trong ngôi nhà của ông có lẽ không có gì quý giá ngoài chiếc xe đạp thống nhất đã cũ. Ông kể rằng, đó là chiếc xe đạp mà đơn vị tặng ông lúc ra quân.
Chuyện là năm 1961, ông tham gia quân ngũ và được phân về trung đoàn 230 Phòng không – Không quân ở Giảng Võ, Hà Nội. Sau 12 năm 6 tháng (tức là đến 1973) ông ra quân trở về quê. Trước lúc về, anh em trong đơn vị có tặng ông một chiếc xe đạp làm phương tiện đi lại.

Ngoài ra, trên một chiếc tủ gỗ đã cũ còn có hai bàn thờ Phật. Không biết ông có phải là một phật tử mộ đạo quá không mà sau khi kết thúc câu chuyện về mái tóc, ông luôn miệng đề cập đến đạo pháp. Ông giở cho chúng tôi nhiều trang kinh Phật đã được ông cẩn thận gạch mực đỏ dưới chân để giải thích với chúng tôi một điều, ông là hiện thân của đức Phật A Di Đà. Ông còn khoe rằng kể từ lúc ông bị kết tóc tự dưng thấy khỏe hơn xưa. Trong người lúc nào cũng có một nguồn năng lượng tràn trề muốn truyền cho người khác nhưng không có ai đáng để truyền cả. Gần đây, ông còn kiêm thêm nghề chữa bệnh.
Ông tự hào: “Tôi đã từng chữa cho nhiều người bị bệnh nan y và đa số họ đều khỏi hết...”???. Nói đoạn, ông chỉ cho chúng tôi một sợi lông trắng mềm nhuyễn như bông nằm ngay giữa hai lông mày, đuôi lệch về bên hữu và chỉ vào một đoạn trong kinh Phật cũng miêu tả về hình dáng của một vị Phật cũng có đặc điểm như thế để chúng tôi tin hơn rằng ông đang mang hình tướng của đức Phật.

Cũng trong lúc “xuất thần” khi kể chuyện ông có khả năng đứng nhìn Mặt trời cả ngày mà không hề hấn gì, ông lôi chúng tôi ra ngoài sân bằng được để xem ông trổ tài ngắm Mặt trời. Và quả thật, trước mắt chúng tôi, ông đứng lặng yên nhìn về phía Mặt trời tới 20 phút rồi mới chịu nhìn về phía chúng tôi giải thích về thói quen lạ thường này. Ông bảo: “Mặt trời là một vì tinh tú có nhiều nguồn năng lượng vi diệu. Ngay từ lần đầu tiên tập thói quen nhìn Mặt trời trong mỗi ngày, tôi đã có thể nhìn tới hàng tiếng đồng hồ mà không bị choáng...”.
Cho đến bây giờ, nhiều người làng là bà con thân thích và hàng xóm vẫn không tài nào hiểu được những hành động lạ thường của ông già 70 tuổi này, kể cả mái tóc kỳ dị, hiếm có của ông nữa.