GNO - Có người bạn học cùng lớp cấp 3 của tôi quê ở làng Thế Chí Tây kể chuyện về chăn trâu cắt cỏ một thời. Nhiều chuyện thú vị lắm từ chuyện đi tắm sông cùng trâu, xông khói đuổi muỗi cho trâu hay chuyện chú trâu tự tìm về với bầy sau một ngày đi ăn cỏ lang thang đâu đó.
 
 
 
 
GNO - Có lần tôi hỏi mẹ thích sống ở biển hay ở núi, tôi sẽ đưa mẹ đến đó mà sống những tháng ngày sau tiếp. Hoặc mẹ muốn sống ở bất kỳ nơi nào trên đất nước Việt Nam xinh đẹp này cũng được. Đời mẹ long đong vất vả. Đã đến lúc mẹ tôi sống cho mình, tận hưởng cuộc sống trong những không gian mà mẹ thích.
 
 
 
 
GN - Một buổi chiều, một buổi chiều trời lạnh hơn đông, những cành cây tre xơ xác, cheo veo ngoài đầu ngõ. Trông chúng giờ đây như bức họa trúc mực tàu in trên nền đất khi hoàng hôn đã xế bóng, phủ chiều.
 
 
 
 
GNO - Họa sĩ bắt đầu nhìn đời bằng con mắt khác hẳn, thấy được cái đẹp nơi những vật tầm thường: Một hòn sỏi, một cái bình đất... Không chủ tâm, nhưng giờ đây chàng vẽ con người thực của mỗi người, chứ không vẽ cái người họ muốn mình như thế.