Chùm thơ trên Giác Ngộ số 700

GNO - Gồm 4 bài thơ của Hạnh Phương, Nguyên Tiêu, Vũ Như Không và Lê Huỳnh Lâm...

Ngọt mật

Sông dài phát tích non cao

Dòng trôi bàng bạc nước nào biết non

Tự thân trôi chảy vuông tròn

Đỉnh cao tìm bóng đá mòn hỏi sương

Lá ru gió hát du dương

Hai vai nhật nguyệt miên trường tử sinh.

Sông sâu vào biển quên mình

Biển xa non nhớ cuộc tình viễn du

Tự do nở giữa ngục tù

Chân như hiện giữa mịt mù trầm luân.

Sông tình ngọt mật dòng tâm…

Hạnh Phương

Thơ cho tôi

Tôi ngồi đối diện với thơ

Nghe năm tháng rải hai bờ nhân sinh

Xuôi về ký ức tìm mình

Làm niềm tin nối cuộc tình xanh xưa

Tôi về vùi giữa cơn mưa

Giũ trôi cát bụi mấy mùa thiên di!

Nguyên Tiêu

con mua.jpg

Ảnh minh họa, về những cơn mưa - Ảnh: Internet

Cảm ơn người
Thương tặng bé Ngân-DJ.

cảm ơn cô gái chỉnh âm,

tay em biến nhạc

bổng - trầm - thấp - cao

cho ta có phút tiêu dao,

lắng trong vô thức, chìm vào hư không!

thương em -

   trân quý cánh hồng,

sợ hoa vỡ bóng trên dòng sông mơ!

đường trần dong ruổi đời thơ,

duyên may gặp được mấy giờ thăng hoa!

trăm năm cũng chỉ thoáng qua,

biết nhờ ai chỉnh… hồn ta dịu dàng?!...

Vũ Như Không

Trở về

Tôi trở về khu vườn màu diệp lục

Có mùi hương của sợi tóc núi đồi bay lên trong khoảng chiều trí tưởng

Tiếng mõ gõ vào u minh đánh thức mùa lá

Hạt kinh đỏ đọng trên cánh hoa nhài trắng

Bàn tay gầy dâng tặng người con gái

Bên bến sông trò chuyện với tấm lòng

Tôi trở về trước sự câm lặng của bờ môi

Có vị sư già tịnh khẩu từng bước gió

Và khước từ từng hơi thở ra vào

Trả tự do cho buồng phổi nhỏ

Khước từ cả nhịp đập lặng lẽ của trái tim

Cho dòng máu yên nghỉ nơi ngôi đền vĩnh cửu

Khước từ luôn từng niệm tưởng khởi lên

Cho mặt tâm không còn xao động

Và khước từ không khước từ

Tôi trở về ngắm nhìn dòng sông

Làm lễ rước cho em bằng thuyền hoa hàm tiếu

Giữa buổi chiều gió chướng

Và lá dập dìu như cánh bướm

Trong hồi quang của phiến đá nâu lặng lẽ giữa giếng trời

Những ngón tay người đàn bà lần tràng hạt

Như lần tìm viên ngọc ma-ni đã thất lạc suốt mùa đêm

Giấc mơ xanh mềm theo con nước

Dắt từng bước chân về phía quê nhà

Tôi trở về trong ngôi đền trống rỗng

Ngọn tâm lạp soi từng niệm tưởng

Khởi sinh tận diệt miên triền khởi sinh.

Lê Huỳnh Lâm

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Thông tin hàng ngày