Đối với người Việt Nam, lễ hội vốn là nét văn hóa đặc sắc, thể hiện khát vọng về một cuộc sống hạnh phúc và trường tồn. Thế nhưng, cứ mỗi độ xuân về, dù có hòa mình vào không khí lễ Tết thì nhiều người Việt vẫn không quên lên chùa thắp nhang, cầu cho mình sức khỏe bình an, may mắn và hạnh phúc. Đây cũng là dịp để mọi người tưởng nhớ đến tổ tiên, cội nguồn. Cũng chính vì thế, tục lễ chùa đầu năm đã trở thành nét đẹp văn hóa trong mọi giai tầng của xã hội. Người Việt tin rằng, đi lễ chùa đầu năm không đơn giản chỉ để ước nguyện, mà đó còn là khoảnh khắc để con người hòa mình vào chốn tâm linh, bỏ lại phía sau bao vất vả trong cuộc mưu sinh. Hòa vào dòng người đi lễ, mỗi người trong chúng ta sẽ cảm nhận được sự giao hòa của trời - đất. Mùi khói nhang, sắc màu rực rỡ của đèn, hoa cùng với không gian thanh tịnh của chốn linh thiêng sẽ làm cho lòng người trở nên nhẹ nhàng, thanh thản.
Dù ở những ngôi chùa cổ kính thờ Phật, nơi đình làng, nơi thờ Thành hoàng hay chốn uy nghi đền đài thờ các vị Thần thánh... nhưng chỉ với ba nén hương thơm, nhành hoa tươi và tấm lòng thành kính bái lạy trước cõi tâm linh cũng đủ để chúng ta thanh thản, siêu thoát trước bụi trần...
Cũng là lễ chùa đầu năm, nhưng cách thức và nghi lễ ở hai miền Nam - Bắc có những nét khác nhau. Đối với người miền Bắc, khi đi chùa đầu năm thường phải có đồ lễ, hoặc hương hoa. Theo lệ thường, mâm lễ bao giờ cũng đủ cả hương, hoa, tiền vàng và một tờ sớ viết bằng chữ nho, ghi những điều cầu mong của gia chủ cho một năm vạn sự như ý. Đặc biệt, trong lời văn khấn của người miền Bắc thường có vần, có điệu, âm vực thì trầm bổng. Khi thể hiện, lời khấn nghe như thơ, như nhạc ngân nga trong không gian u huyền của đình chùa, tạo nên sự linh thiêng, hư ảo. Lễ xong, người đi lễ thường xin nhà chùa một thứ gì đó về làm lộc đầu năm. Còn đối với người miền Nam, việc hành lễ đơn giản hơn, đầu năm đi lễ chùa thường không phải đem theo đồ lễ, nếu có cũng chỉ là hoa quả chứ không bao giờ có đồ mặn (xôi thịt) như người miền Bắc. Lời khấn cũng đơn giản, không câu nệ văn vẻ. Người lên chùa ước gì thì cầu đó, không nhất thiết phải dùng sớ bằng chữ nho. Cách khấn như thế người ta hay gọi là khấn nôm.
Tuy phong tục tập quán giữa các miền có khác nhau, nhưng lễ chùa đầu xuân đã trở thành thói quen, thành nét văn hóa tâm linh của tất cả người Việt. Tại đây, mọi ranh giới về tuổi tác, địa vị đều bị xóa nhòa, tất cả gặp nhau ở miền tâm thức linh thiêng. Mỗi độ Xuân về, lên chùa cầu nguyện, trong mùi trầm hương, trong tiếng chuông chùa là lòng người thấy bình yên và thanh thản hơn khi nghĩ về một năm mới với những điều an lành, hạnh phúc.
Chính vì vậy mà đã từ rất lâu, đi lễ chùa đầu Xuân vẫn luôn là một trong những nét đẹp văn hóa truyền thống không hề phai nhòa trong mọi tâm hồn người Việt.
Tuy phong tục tập quán giữa các miền có khác nhau, nhưng lễ chùa đầu xuân đã trở thành thói quen, thành nét văn hóa tâm linh của tất cả người Việt. Tại đây, mọi ranh giới về tuổi tác, địa vị đều bị xóa nhòa, tất cả gặp nhau ở miền tâm thức linh thiêng. Mỗi độ Xuân về, lên chùa cầu nguyện, trong mùi trầm hương, trong tiếng chuông chùa là lòng người thấy bình yên và thanh thản hơn khi nghĩ về một năm mới với những điều an lành, hạnh phúc.
Chính vì vậy mà đã từ rất lâu, đi lễ chùa đầu Xuân vẫn luôn là một trong những nét đẹp văn hóa truyền thống không hề phai nhòa trong mọi tâm hồn người Việt.
Mỹ HàThành tâm cầu bình an cả nhà trong năm mới