Chiếc bao lì xì trong ký ức người ở chùa 10 năm

Dư vị về chiếc bao lì xì ngày cũ, cánh thư trong đêm sau cuộc gọi điện thổn thức, mãi còn...
Dư vị về chiếc bao lì xì ngày cũ, cánh thư trong đêm sau cuộc gọi điện thổn thức, mãi còn...

GNO - Tôi ở chùa 10 năm, hình ảnh chiếc bao lì xì thân thiết lắm, mỗi độ xuân về...

Công việc của tôi: làm sạch cây mai chi chít nhánh đã dừng nhiều năm (thực ra cây đã chết), đi chợ mua bao lì xì các cỡ, và hoa mai giả rồi lụi cụi gắn lá gắn hoa cho thân mai sao cho đều và đẹp. Thời khắc giao thừa được chờ đợi và giây phút nhón tay thỉnh lộc từ nhành mai, những chiếc bao lì xì đỏ chót có tờ bạc mới tinh (mệnh giá thấp thôi) thiệt vui. Tôi canh khi thấy vơi lộc, bổ sung...

Tết năm ấy, trong đêm tôi có cuộc điện thoại từ X, một thiếu nữ quen trong những lần mua sắm văn phòng phẩm cho chùa đã khóc nấc sau một tiếng “chú!”, ống nghe hai bên vẫn chưa gác, thanh âm ấy cơ hồ vẫn còn đến bây giờ. Tôi hình dung được ẩn khuất vì từng nhiều lần nói chuyện với cô...

Người thiếu nữ ấy xa nhà vì công việc, cực lắm, và chỉ có một mình. Cô đa đoan, giàu cảm xúc, lại có niềm tin tôn giáo.

Thế là theo “chỉ đạo” của con tim, trong đêm tôi hì hụi hoàn thành bức thư chân thành với tư cách người chú người anh an ủi động viên chia sẻ; tiếp, lấy chiếc bao lì xì của một ngân hàng vừa tặng, một phong bao rất đẹp có những tờ tiền mới cứng, và sáng tinh mơ tôi đã có mặt ở bưu điện gửi chuyển phát nhanh cho cô, đinh ninh mình hành động đúng, cần.

Và quả thực, chuyện nhỏ ấy ấm áp đến giờ, cả cho cô - giờ đã có gia đình hạnh phúc, và cho tôi - khi nghĩ mình đã làm được chút xíu gì trong ngày xuân. Người thiếu nữ có nhiều thử thách từ cuộc sống, thiếu vắng tình thân và trong thời khắc chuyển giao thời gian của thiên nhiên, cô chạnh lòng. Một sự chia sẻ chân thành nhất đã có hiệu ứng tình cảm tốt.

Tôi từng được nhận nhiều bao lì xì và hiểu niềm vui ấy, chuyển cho cô gái xa nhà một chút xíu thôi, hạnh phúc nhân đôi...

Không còn ở chùa, “ra đời”, nhưng dư vị về chiếc bao lì xì ngày cũ, cánh thư trong đêm sau cuộc gọi điện thổn thức, mãi còn...

Chúc cô dù ở đâu làm gì cũng vững vàng cô nhé! Hạnh phúc không xa người hiền

Nguyễn Thành Công

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Các tác giả nhận quà tri ân của Câu lạc bộ Phóng viên - Cộng tác viên Báo Giác Ngộ tại buổi lễ tổng kết chuyên mục "Đi cùng Giác Ngộ" chiều 27-12- Ảnh: Quảng Đạo/BGN

"Đi cùng Giác Ngộ" - Gặp mặt chương trình của Câu lạc bộ PV-CTV hướng đến kỷ niệm nửa thế kỷ tờ báo đạo

GNO - Chiều nay, 27-12, tại hội trường trụ sở tòa soạn báo (85 Nguyễn Đình Chiểu, P.Xuân Hòa, TP.HCM), Câu lạc bộ Phóng viên - Cộng tác viên Báo Giác Ngộ tổ chức Lễ tổng kết chuyên mục "Đi cùng Giác Ngộ", với sự tham dự của chư Tăng Ni, cư sĩ Phật tử, quý thiện hữu tri thức và những người yêu mến đạo Phật.
Buổi ra mắt cuốn sách "Giấc mơ hóa Rồng Xanh" của tác giả Trần Tuệ Tri được tổ chức vào sáng ngày 27-12 tại Trung tâm Khởi nghiệp Sáng tạo TP.HCM (P.Xuân Hòa, TP.HCM) - Ảnh: TC

“Giấc mơ hóa Rồng Xanh” và ước vọng về một tương lai hạnh phúc

GNO - Trong buổi ra mắt cuốn sách mới nhất của mình được tổ chức vào sáng ngày 27-12 tại Trung tâm Khởi nghiệp Sáng tạo TP.HCM (P.Xuân Hòa, TP.HCM), tác giả Trần Tuệ Tri cùng các khách mời chia sẻ viễn kiến về một xã hội Việt Nam thịnh vượng, hùng cường nhưng cũng giàu bản sắc văn hóa, đủ đầy hạnh phúc.
Độc giả Nga Nguyễn: Báo Giác Ngộ trong tôi là một hành trình tỉnh thức

Độc giả Nga Nguyễn: Báo Giác Ngộ trong tôi là một hành trình tỉnh thức

GNO - Có những mối nhân duyên không đến bằng tiếng gọi lớn, mà bằng sự bền bỉ. Với tôi, Báo Giác Ngộ là một nhân duyên như thế, bắt đầu từ những năm tháng sinh viên non trẻ, đi qua bao đổi thay của cuộc đời, để rồi ở lại như một điểm tựa tinh thần, nơi chữ nghĩa không chỉ để đọc, mà để soi lại chính mình.

Thông tin hàng ngày