Đôi bàn tay mẹ

Đôi bàn tay chai sần những vết nám đen, bên dưới là lớp da với những cụm cứng ngắc. Đôi bàn tay mẹ không còn mịn màng như thời con gái nữa. Vậy mà mẹ không oán trách hay than phiền. Mẹ hay nói “tay mẹ chai để đổi lấy tay con mịn”!

Mẹ là tất cả, lòng mẹ luôn bao dung như những lời hát thiết tha về mẹ mà những người nhạc sĩ hay viết. Mát dịu và êm đềm. Chỉ vì cuộc sống khó khăn, mẹ không muốn con nối tiếp con đường kham khổ với ruộng vườn nên con xa mẹ từ rất sớm.

Con ở nhà dì Tư để đi học. Chính ý nghĩ về đôi bàn tay của mẹ đã giúp con cố gắng trên mọi bước đường khó khăn. Con sợ con không xứng đáng với những cơ cực mà mẹ chịu đựng để cho con nên người. Con lớn theo năm tháng, con lại đi xa hơn, những ngày cuối tuần về thăm mẹ thưa dần. Nhưng mỗi lần về, bàn tay mẹ lại nâng niu chăm sóc con như một đứa trẻ nhỏ. Tay mẹ run run cầm chặt túm gạo, bịch cam gọn gàng cho vào balô để con đem về nhà trọ làm quà cùng các bạn. Tay mẹ lại vẫy chào tạm biệt, ngồi trên xe nhưng con thấy rõ vết chai sần trên tay mẹ như nhiều thêm... Con lại cố gắng hơn để không phụ lòng mẹ.

Con hằng mơ ước mẹ của con có một đôi tay mịn màng như đôi tay của những bà mẹ thành thị với ngón tay áp út sẽ là chiếc nhẫn hột màu xanh ngọc bích. Hoặc sẽ như bàn tay của cô chủ nhà với ngón tay dài, thon, không mịn nhưng cũng không cháy đen như tay mẹ. Những lúc như thế con lại yêu mẹ hơn biết bao nhiêu. Chính con đã cướp đi sự mềm mại ấy của mẹ. Tay con không chai sần, không nám đen bởi vì con không có những ngày phải làm cỏ thuê, những buổi trời mưa đứng khom lưng nhét từng cây lúa vào đất ruộng, những buổi tối gánh từng thùng nước…

Đôi tay mẹ không đẹp nhưng với con không đôi tay nào sánh bằng. Đôi tay đã đưa con vào đời bằng những tấm gương trong sáng và bình dị. Chính những vết chai sần kia đã làm con cố gắng và cố gắng biết bao lần.

Ngày của mẹ đã đến, rất nhiều người con sẽ tặng hoa cho mẹ của mình. Nhưng con không tặng mẹ những bông hoa tươi thắm vì mẹ từng bảo “tay mẹ không dành để cầm hoa”. Con sẽ tặng mẹ đoá hoa “thành công” và một chiếc nhẫn màu xanh ngọc bích. Con yêu mẹ thật nhiều.

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Chánh điện chùa Phúc Quang

Lịch sử chùa Phúc Quang - Đan Tràng qua tư liệu văn bia Hán - Nôm

NSGN - Chùa Phúc Quang tọa lạc tại thôn Đan Tràng, xã Đức Chính, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương (nay xã Tuệ Tĩnh, thành phố Hải Phòng). Huyện Cẩm Giàng cổ có tên là huyện Thiện Tai, sau đổi thành huyện Đa Cẩm; đến thời Trần gọi là huyện Cẩm Giang thuộc về lộ Hồng Châu, xứ Hải Dương.
"Với tôi, Báo Giác Ngộ là duyên..."

"Với tôi, Báo Giác Ngộ là duyên..."

GNO - Đến chụp ảnh Lễ trao thưởng Giải Báo chí TP.HCM năm 1993 nhân kỷ niệm Ngày Báo chí Việt Nam 21-6, tôi thấy có một nhà sư trẻ lên nhận giải thưởng. Đó là thầy Thích Thiện Bảo - phóng viên Báo Giác Ngộ. Và tôi biết đến Báo Giác Ngộ kể từ hôm đó.
CTV Viên Quang

Báo Giác Ngộ "dắt" tôi vào nghề báo

GNO - Không chọn ngành báo, cũng chẳng tốt nghiệp trường báo, nhưng cho đến hiện tại tôi lại sống với công việc đặc thù chữ nghĩa - nghề báo. Và câu chuyện của những ngày mới tập tễnh với nghề, với nghiệp viết lách giờ đã trở thành kỷ niệm của… một thời để nhớ.
Ni trưởng Thích nữ Từ Nhẫn trao hỗ trợ đến đại diện Trường Trung cấp Phật học Nguyên Thiều (tỉnh Gia Lai)

Phân ban Ni giới TP.HCM hỗ trợ gần 200 ngôi chùa bị ảnh hưởng bão lụt ở 3 tỉnh miền Trung, Tây Nguyên

GNO - Từ ngày 29-11 đến ngày 2-12, đoàn Phân ban Ni giới GHPGVN TP.HCM do Ni trưởng Thích nữ Từ Nhẫn, Phó Trưởng ban Trị sự kiêm Trưởng Phân ban làm trưởng đoàn, cùng chư Ni trong Phân ban, đã đến thăm hỏi, hỗ trợ gần 200 tự viện bị ảnh hưởng bão lũ 3 tỉnh Khánh Hòa, Đắk Lắk và Gia Lai.

Thông tin hàng ngày