Hạnh phúc giản dị của cha

Mẹ mất gần năm năm. Trong năm năm đó chẳng ngày nào lòng con bình yên. Trong giấc ngủ con luôn mơ thấy mẹ và nước mắt lại ràn rụa. Con biết cuộc đời này con đã mãi mãi lìa xa vòng tay yêu thương ấy.
 
chavacon.jpg

Cha và con - ảnh tư liệu

Mỗi bước con đi, mỗi việc con làm sẽ không còn ánh mắt trìu mến, hiền từ dõi theo. Mỗi lần về quê, đặt chân trên bến sông nhà mình, nỗi đau mất mát lại tê tái tim con. Bến sông ấy là chốn thân yêu ngày nào mẹ đã đón đò cho con đi học và cũng là nơi mẹ luôn lặng lẽ ngồi đó đón con quay về. Con không thể nào quên… không thể nào quên… Mới đó mà đã bao năm.

Ngày cha nói với con cha sẽ đi thêm bước nữa, trong con ngổn ngang bao cảm xúc. Con yên lặng. Không, nói đúng hơn là con chết lặng. Con không nghĩ rằng cái ngày này lại đến quá sớm như thế. Con trách cha sao không bền lòng chung thủy với người đã mất. Và rồi con thấy ghét cha lắm.

Con không thể chịu nổi cảnh có một người đàn bà khác vào thay thế vị trí mẹ con. Nghĩ đến cảnh cha chăm chút, lo lắng cho người đàn bà ấy lòng con lại quặn thắt, chua xót cho mẹ.

Cha ơi, tại sao như vậy hả cha? Tại sao lại phải đi thêm bước nữa? Càng thương mẹ con lại càng thấy giận cha, cha có biết không? Con bây giờ là một đứa con mồ côi mẹ. Con chỉ còn bên mình một nửa bờ bến yêu thương. Nhưng có lẽ từ đây một nửa bờ bến yêu thương ấy không còn trọn vẹn dành cho con. Con  thấy mình là người bất hạnh.

Trước thái độ không bằng lòng của con, kể từ ngày ấy cho đến bây giờ đã hai năm cha không đề cập  vấn đề đó nữa. Con yên tâm lao vào học tập. Con vô tâm trước cuộc sống của cha.

Rồi đến một ngày con bất ngờ về quê. Ngôi nhà vốn lặng lẽ nay càng yên ắng. Bước vào gian bếp thân quen, con thấy cha cặm cụi bên nồi cơm mới nấu. Phía dưới gian bếp là rổ rau muống nhặt dang dở. Bỗng dưng trong con dâng trào một niềm hối hận. Con sai rồi. Con quá ích kỷ...

Con hiểu ra rằng “con chăm cha không bằng bà chăm ông”, huống chi con chưa chăm sóc cho cha được một ngày trọn vẹn. Niềm mong muốn khi tuổi về già của cha giản dị lắm. Cha hãy nắm bắt niềm hạnh phúc giản dị ấy.

Con ủng hộ cha, cha ơi…

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Đại lễ Cầu nguyện Hòa bình Thế giới (Global Peace Prayer Festival) tại Bhutan

Đại lễ Cầu nguyện hòa bình tại Bhutan - Cánh cửa Shambhala mở ra cho thế giới

GNO - Từ ngày 4 đến 19-11, vương quốc Phật giáo Bhutan tổ chức Đại lễ Cầu nguyện Hòa bình Thế giới (Global Peace Prayer Festival), một sự kiện kéo dài 16 ngày tại sân Changlimithang ở thủ đô Thimphu, quy tụ hàng trăm vị tăng sĩ từ các truyền thống Phật giáo khác nhau, hàng vạn tín đồ, học giả từ khắp nơi trên thế giới.
Tổ đình Giác Lâm tọa lạc tại số 118 Lạc Long Quân, P.Bảy Hiền, TP.HCM

[Ảnh] Thăm lại tổ đình Giác Lâm, Di tích Lịch sử - Văn hóa Quốc gia

GNO - Tổ đình Giác Lâm (P.Bảy Hiền, TP.HCM) là một trong những ngôi chùa cổ nhất tại vùng đất Sài Gòn - Gia Định, có nhiều tư liệu quý báu về lịch sử, văn hóa, nghệ thuật kiến trúc, nghệ thuật điêu khắc tôn giáo, được xếp hạng là Di tích Lịch sử - Văn hóa Quốc gia ngày 16-11-1988.
Thừa tự pháp của thầy

Thừa tự pháp của thầy

GNO - Trong kinh Thừa tự pháp (Kinh Trung bộ, số 3), Đức Phật dạy hàng đệ tử nên thừa tự giáo pháp của Ngài chứ không nên thừa tự tài vật của Ngài.
Cố Trưởng lão Hòa thượng Thích Minh Châu (1918-2012), Phó Pháp chủ Hội đồng Chứng minh, Viện trưởng sáng lập Viện Nghiên cứu Phật học VN

Chiêm nghiệm pháp ngữ của Trưởng lão Hòa thượng Thích Minh Châu (1918-2012)

GNO - Tưởng niệm Trưởng lão Hòa thượng Thích Minh Châu (1918-2012), Giác Ngộ online trân trọng gửi đến bạn đọc các pháp ngữ là những lời chỉ dạy của ngài, để cùng chiêm nghiệm, nghĩ về một bậc cao Tăng, nhà giáo dục, đại dịch giả kinh điển Nikaya, nhà lãnh đạo tôn giáo và tác giả, bậc Thầy của nhiều thế hệ Tăng Ni.

Thông tin hàng ngày