Hạnh phúc giản dị của cha

Mẹ mất gần năm năm. Trong năm năm đó chẳng ngày nào lòng con bình yên. Trong giấc ngủ con luôn mơ thấy mẹ và nước mắt lại ràn rụa. Con biết cuộc đời này con đã mãi mãi lìa xa vòng tay yêu thương ấy.
 
chavacon.jpg

Cha và con - ảnh tư liệu

Mỗi bước con đi, mỗi việc con làm sẽ không còn ánh mắt trìu mến, hiền từ dõi theo. Mỗi lần về quê, đặt chân trên bến sông nhà mình, nỗi đau mất mát lại tê tái tim con. Bến sông ấy là chốn thân yêu ngày nào mẹ đã đón đò cho con đi học và cũng là nơi mẹ luôn lặng lẽ ngồi đó đón con quay về. Con không thể nào quên… không thể nào quên… Mới đó mà đã bao năm.

Ngày cha nói với con cha sẽ đi thêm bước nữa, trong con ngổn ngang bao cảm xúc. Con yên lặng. Không, nói đúng hơn là con chết lặng. Con không nghĩ rằng cái ngày này lại đến quá sớm như thế. Con trách cha sao không bền lòng chung thủy với người đã mất. Và rồi con thấy ghét cha lắm.

Con không thể chịu nổi cảnh có một người đàn bà khác vào thay thế vị trí mẹ con. Nghĩ đến cảnh cha chăm chút, lo lắng cho người đàn bà ấy lòng con lại quặn thắt, chua xót cho mẹ.

Cha ơi, tại sao như vậy hả cha? Tại sao lại phải đi thêm bước nữa? Càng thương mẹ con lại càng thấy giận cha, cha có biết không? Con bây giờ là một đứa con mồ côi mẹ. Con chỉ còn bên mình một nửa bờ bến yêu thương. Nhưng có lẽ từ đây một nửa bờ bến yêu thương ấy không còn trọn vẹn dành cho con. Con  thấy mình là người bất hạnh.

Trước thái độ không bằng lòng của con, kể từ ngày ấy cho đến bây giờ đã hai năm cha không đề cập  vấn đề đó nữa. Con yên tâm lao vào học tập. Con vô tâm trước cuộc sống của cha.

Rồi đến một ngày con bất ngờ về quê. Ngôi nhà vốn lặng lẽ nay càng yên ắng. Bước vào gian bếp thân quen, con thấy cha cặm cụi bên nồi cơm mới nấu. Phía dưới gian bếp là rổ rau muống nhặt dang dở. Bỗng dưng trong con dâng trào một niềm hối hận. Con sai rồi. Con quá ích kỷ...

Con hiểu ra rằng “con chăm cha không bằng bà chăm ông”, huống chi con chưa chăm sóc cho cha được một ngày trọn vẹn. Niềm mong muốn khi tuổi về già của cha giản dị lắm. Cha hãy nắm bắt niềm hạnh phúc giản dị ấy.

Con ủng hộ cha, cha ơi…

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Các tác giả nhận quà tri ân của Câu lạc bộ Phóng viên - Cộng tác viên Báo Giác Ngộ tại buổi lễ tổng kết chuyên mục "Đi cùng Giác Ngộ" chiều 27-12- Ảnh: Quảng Đạo/BGN

"Đi cùng Giác Ngộ" - Gặp mặt chương trình của Câu lạc bộ PV-CTV hướng đến kỷ niệm nửa thế kỷ tờ báo đạo

GNO - Chiều nay, 27-12, tại hội trường trụ sở tòa soạn báo (85 Nguyễn Đình Chiểu, P.Xuân Hòa, TP.HCM), Câu lạc bộ Phóng viên - Cộng tác viên Báo Giác Ngộ tổ chức Lễ tổng kết chuyên mục "Đi cùng Giác Ngộ", với sự tham dự của chư Tăng Ni, cư sĩ Phật tử, quý thiện hữu tri thức và những người yêu mến đạo Phật.
Buổi ra mắt cuốn sách "Giấc mơ hóa Rồng Xanh" của tác giả Trần Tuệ Tri được tổ chức vào sáng ngày 27-12 tại Trung tâm Khởi nghiệp Sáng tạo TP.HCM (P.Xuân Hòa, TP.HCM) - Ảnh: TC

“Giấc mơ hóa Rồng Xanh” và ước vọng về một tương lai hạnh phúc

GNO - Trong buổi ra mắt cuốn sách mới nhất của mình được tổ chức vào sáng ngày 27-12 tại Trung tâm Khởi nghiệp Sáng tạo TP.HCM (P.Xuân Hòa, TP.HCM), tác giả Trần Tuệ Tri cùng các khách mời chia sẻ viễn kiến về một xã hội Việt Nam thịnh vượng, hùng cường nhưng cũng giàu bản sắc văn hóa, đủ đầy hạnh phúc.
Độc giả Nga Nguyễn: Báo Giác Ngộ trong tôi là một hành trình tỉnh thức

Độc giả Nga Nguyễn: Báo Giác Ngộ trong tôi là một hành trình tỉnh thức

GNO - Có những mối nhân duyên không đến bằng tiếng gọi lớn, mà bằng sự bền bỉ. Với tôi, Báo Giác Ngộ là một nhân duyên như thế, bắt đầu từ những năm tháng sinh viên non trẻ, đi qua bao đổi thay của cuộc đời, để rồi ở lại như một điểm tựa tinh thần, nơi chữ nghĩa không chỉ để đọc, mà để soi lại chính mình.

Thông tin hàng ngày