Thơ của Võ Thị Hồng Tơ và Phan Thành Minh

GN - Đó là bài Đục trong bến ngườiThao thức - đăng trên Giác Ngộ số 690, ra ngày 27-4-2013...

Đục trong bến người

GN - Cũng từ bùn đất rạ rơm

Mà tôi đong mãi

Chén thơm không đầy

 *

Để rồi

Khói nhuộm vàng tay

Mồ hôi trắng cả vai gầy mẹ tôi

Ngô khoai trộn nước mắt người

Quê nghèo lũ cuốn

Mưa trôi đồng vàng

 *

Thế là ngăn cách hèn - sang

Lấm lem cơm áo

Đa mang khóc cười

Nhọc nhằn tay trắng à ơi

Đằm sâu khúc hát lỗ lời đất quê

 *

Áo tơi ngăn nắng trưa hè

Mẹ tôi ôm cả bờ tre ru làng

 *

Tưởng rằng gặp được giàu sang

Người đi

Bỏ nửa trăng vàng cho tôi

Dại khôn toan tính ở đời

Vẫn không qua được

Bến người đục trong.

Võ Thị Hồng Tơ

----------------------------

Thao thức

Chiều đi rồi

Hoàng hôn chơi vơi

Trăng nghiêng vành nón chắc trăng cười

Nhà không đèn đóm xuân không đến

Bếp rực hồng không ấm đơn côi

 *

Mẹ vẫn ngồi đây những sớm khuya

Hong khô tà áo đi mưa về

Nướng phồng bồ kết cho hăng tiết

Gội đến mơ màng mái tóc quê

 *

Mười năm mẹ nhỉ cha biền biệt

Phương rừng có thỏa bước sơn khê

Mười năm tóc mẹ thêm sương nắng

Chinh chiến mẹ ơi mấy ai về

 *

Tải đạn cáng thương mong tìm gặp

Gặp người chăn chiếu thuở hàn vi

Dẫu không toàn vẹn như ngày trước

Phế tàn chi sá với biệt ly

 *

Gùi lương chuyển thuốc ra tiền tuyến

Đổi lấy gian truân để gặp chồng

Lặng lẽ vàng thu nhàu úa lá

Mịt mờ mây nhạn quá trường không

*

Đã không gương lược không son phấn

Thì cớ chi váy lĩnh yếm đào

Tấm áo nâu bụi bùn lấm bẩn

Đa phần nghèo lòng lại thanh cao

*

Mười năm không ngắn không dài quá

Cũng đủ cho chờ đợi héo hon

Nước mấy lần đi về biển cả

Sông vẫn bơ vơ với bãi cồn

*

Bơ vơ như loài cây không lá

Lạnh giá hàn đông không ấm che

Ví được cha cười bên đôi nạng

Mẹ đỡ buồn hiu buổi rét về.

Phan Thành Minh

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Bài trên Báo Giác Ngộ số 1247 - Thiết kế: Phòng Mỹ thuật BGN/Tống Viết Diễn

Cày cấy mảnh ruộng tâm hồn

GNO - Nhà có ruộng vườn đất đai màu mỡ thì có thể tích trữ lương thực phòng khi đói. Ruộng đất luôn gắn chặt với cuộc sống con người. Xưa nay, người phương Đông luôn coi ruộng đất là yếu tố căn bản của sự sinh tồn, là báu vật để đời, bởi vậy mà cha mẹ luôn mong muốn để lại vài phần ruộng đất cho con cháu.
Tăng là đoàn thể đẹp, không nên quy chụp một cá nhân với toàn thể Tăng đoàn - Ảnh minh hoạ của Quảng Đạo/BGN

Điều xấu của một tu sĩ: Không nên thối thất niềm tin chỉ vì “con sâu làm rầu nồi canh”!

GNO - So với những thành tựu to lớn của Phật giáo Việt Nam cũng như hàng ngàn những bậc thầy đạo hạnh đang làm lợi đạo ích đời, thì những “điều xấu về tu sĩ” kia chỉ là “con sâu làm rầu nồi canh”. Không thể vì người ngoài mà khiến cho mình thối thất, bỏ chùa, không hướng đến đời sống đạo đức...

Thông tin hàng ngày