Vu lan con nhớ về má

GNO - Một mùa Vu lan nữa lại về, trong không khí rộn ràng của những ngày tháng bảy, con có nghe bài hát quen thuộc:

“Một bông hồng cho em
Một bông hồng cho anh
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn mẹ
Đang còn mẹ để lòng vui sướng hơn
Rủi mai này mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
ngỡ đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm”

(Bông hồng cài áo - Phạm Thế Mỹ)

cai hoa.jpeg


Cài hoa hồng lên ngực áo, cho những ai còn mẹ bên mình - Ảnh: langmai.org

Nghe những lời hát đó một đứa con xa quê lại nghĩ về má, một người phụ nữ lam lũ nơi quê nhà. Con đã có ý định viết bài này từ rất lâu rồi, nhưng có lẽ động lực thôi thúc con, giống như một liều dophin đã cho con có đủ mạnh mẽ để viết lên dòng cảm xúc về má đó là khi con nghe được tin mẹ của một người bạn đã bị đột quỵ qua đời và không một lời trăn trối. Lúc đó, người con nghĩ về đầu tiên chính là má, người đã cho con cả cuộc đời.

Con không may mắn như những đứa trẻ khác, có cả ba lẫn má. Những lúc đi học về, lúc tan trường thì bạn bè có cả ba lẫn má đứng đón. Nhưng con thì chỉ có má, đứng ngoài cổng trường đợi đón con về trong những ngày trời đông giá rét.

Nhiều khi con tự hỏi, tại sao bạn bè có cả ba lẫn mẹ đến đón trong những buổi chiều tan trường, còn con thì chỉ có má? Nhưng khi nhìn lên hai cái gò má thâm quầng vì sương gió của má, thì con lại dập tắt ngay câu hỏi đó. Vì có lẽ chính sự nhọc nhằn và gian khổ của má, đã làm cho con có một thứ tình cảm dành cho má, rất thiêng liêng.

Một câu nói mà con vẫn thường được nghe, ông trời lấy đi của ai thứ gì, thì sẽ bù lại cho người đó thứ quý giá hơn. Có lẽ con nghĩ là đúng, bởi vì con không có ba, nhưng bù lại con có má, một người vừa đảm nhiệm vai trò là má, nhưng cũng vừa là ba. Vì không có ba, một trụ cột gia đình, má sợ tâm hồn con sẽ bị khuyết tật nên má đã dành cho con một tình yêu thương trọn vẹn.

Má tất bật bươn chải với cuộc sống để cho con có cái ăn, cái mặc không thua kém bạn bè. Má thay thế vai trò của ba để dành cho con một cuộc sống đầy đủ, trọn vẹn.

Cuộc sống của má là những cuộc hành trình, với những công việc không ngày, không tháng, không năm, nào là nhặt ve chai, nào là đi hái hoa màu cho người ta với những đồng tiền công ít ỏi

Má đã tiện tặn dành dụm để lo cho con ăn học. Má đánh đổi cả tuổi thanh xuân để cho con có được sự trưởng thành.

Mùa Vu lan lại về và con thầm ước má sẽ luôn được mạnh khỏe, để con sẽ mãi được cài lên ngực con đóa hoa màu hồng.

Nguyễn Phước Trung
(Quế Trung, Nông Sơn, Quảng Nam)

>> Cầu nối: Mời bạn đọc viết Cảm xúc mùa Vu lan

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Báo Giác Ngộ số 1332: Pháp bị được chế tác bằng gỗ độc bản tại chùa Giác Viên

Báo Giác Ngộ số 1332: Pháp bị được chế tác bằng gỗ độc bản tại chùa Giác Viên

GNO - Chùa Giác Viên (P.Bình Thới, TP.HCM) sau đại trùng tu trên cơ sở giữ nguyên vẹn nguyên bản, hiện đã mang một diện mạo mới. Đồng thời những di vật hiện còn mang theo những giá trị đặc sắc. Trong số đó, tấm pháp bị bằng gỗ tại trai đường là một hiện vật đặc biệt, gần như là độc bản của Phật giáo Nam Bộ xưa.
[Podcast] MC Diệu Tường (Hà Nội): Báo Giác Ngộ đã đưa đạo Phật đến gần hơn với những người trẻ

[Podcast] MC Diệu Tường (Hà Nội): Báo Giác Ngộ đã đưa đạo Phật đến gần hơn với những người trẻ

GNO - MC Diệu Tường là cộng tác viên thân thiết với Báo Giác Ngộ. Chia sẻ với chương trình Podcast, Diệu Tường cho biết: "Dấu ấn lớn nhất mà Báo Giác Ngộ để lại trong tôi chính là tinh thần phụng sự bền bỉ, dù có trải qua nhiều biến động của thời cuộc, tờ báo vẫn kiên trì giữ gìn tiếng nói của Phật giáo".
Bài trên Báo Giác Ngộ số 1328 - Thiết kế: Phòng Mỹ thuật BGN/Tống Viết Diễn

Hồi chuông cảnh tỉnh của người xưa

GNO - Tất cả chúng sanh giai hữu Phật tánh, nơi Phật không dư, nơi phàm không thiếu. Chỉ quay về, nhận lại thì tự đầy đủ. Con đường trở về chỗ uyên nguyên, bao nhiêu cửa ngõ đã mở toang thông thống mà chúng sanh vẫn đang lần tìm lối vào.

Thông tin hàng ngày