Xuân này con không về

Xuân này con không về

Không trở về kịp chuyến tàu,  

 nghe chừng như xuân đã rớt phía .

Vỡ òa trong đôi mắt của bàn chân nứt nẻ .

Miền Trung xa xôi trở mình trong cơn gió nhẹ .

Ở phương Nam con lặng lẽ trễ chuyến cuối cùng.

Nụ tầm xuân cựa quậy phút rưng rưng

Thắp dưới bình minh chập chờn vang tiếng sóng

Đêm phương Nam nghe lòng nóng bỏng

Miền Trung quê đang chờ đợi bóng người về.

Gió đã gọi chút nắng mai ngủ mê

Dệt tấm thảm nắng của mùa xuân rất ngọt

Trong mắt phố có góc nhỏ chừng rơi rớt

Giọt nước mắt buồn nứt nẻ ngọn tầm xuân.

Con không về ở nơi ấy có người chờ mong!

Mắt dõi theo sợi gió xuân buổi sớm

Nụ hoa mai đã thổi sắc vàng trong hồn người bộn rộn

Ở nơi đây…

Mẹ ơi!...

Con cúi nhặt tiếng chim rớt giọt khóc bên thềm…

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Đoàn chụp hình lưu niệm tại chánh điện tạm của chùa Vạn Thành

Về nguồn - Chuyến đi khép lại đầy ý nghĩa của Ban Trị sự GHPGVN TP.Thủ Đức (cũ)

GNO - Chuyến xe từ TP.Thủ Đức (cũ) vượt hơn 170 cây số về chùa Vạn Thành, ở vùng quê Lấp Vò - Đồng Tháp (cũ), quê hương của cố Đại lão Hòa thượng Thích Trí Tịnh, vị giáo phẩm lãnh đạo cấp cao của Giáo hội, bậc Thầy hướng dẫn tâm linh của nhiều thế hệ Tăng Ni, Phật tử, gắn bó với địa phương Thủ Đức gần thế kỷ.
Ảnh minh họa

Hồi đầu có thực sự thị ngạn?

NSGN - Trong kho tàng thành ngữ và tư tưởng phương Đông, câu nói “Hồi đầu thị ngạn” (回頭是岸) - “Quay đầu là bờ” - đã trở thành một lời nhắc nhở đầy nhân văn và triết lý.

Thông tin hàng ngày