Bánh xèo của mẹ

Giác Ngộ- Khi rơm đã lên cây, lúa đã vào thùng hết, bao gạo đầu mùa đem về, mẹ thường lấy gạo đem xay để đúc bánh xèo cho chúng con ăn.

 Hầu như mùa lúa nào cũng vậy. Hôm ấy, mẹ dậy thật sớm, đem gạo đi xay bột, mẹ đi chợ mua các gia vị cần thiết. Gần trưa, mẹ mới bắt đầu bắt chảo lên và đúc bánh xèo.

banh xeo.bmp

Nhớ góc bếp đúc bánh xèo của mẹ- Ảnh: Internet

Từ sáng, khi xô bột mẹ xách về còn nằm nơi góc bếp, chúng con đã có cảm giác như  mùi bánh xèo ngậy lên đầu mũi, hơi nóng của những cái bánh xèo đầu tiên chạm vào lòng bàn tay mình. Rồi khi mẹ đổ vá bột đầu tiên vào chảo, con là đứa chạy xuống bếp đầu tiên.

Và thằng con trai của mẹ lúc nào cũng được ưu tiên cho cái bánh xèo đúc ra trước nhất, dù sau này có thêm em nhỏ đi nữa. Sợ bánh nóng bỏng tay con, mẹ lại bỏ luôn bánh vào dĩa cho thằng con trai cưng. Con vênh mặt lên cùng chị, cùng em dù cái bánh xèo tiếp theo mẹ cho chị, cho em con cũng chỉ sau con vài phút.

Việc đầu tiên là con lấy trước lát thịt và con tôm khá to trong bánh ra ăn trước như sợ ai tranh mất, sau đó mới cuốn bánh, kẹp rau, chấm vào chén nước mắm mẹ vừa làm sẵn. Mẹ nhìn con, mỉm cười, lau những giọt mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán. Rồi cứ thế, chị em con ăn đến chừng nào no căng bụng thì thôi.

Ba đi làm về, đã có sẵn một dĩa đầy bánh xèo mẹ để trong lồng bàn. Riêng mẹ, vẫn miệt mài bên chảo bánh. Cả nhà ăn đủ rồi, còn phải đúc để biếu ông bà, cậu dì, chú bác và bà con hàng xóm xung quanh nữa. Có khi đến hơn 1 giờ chiều mẹ mới đúc xong, ngồi lại ăn qua loa vài cái bánh xèo rồi lại phải đem đi biếu mọi người. Thành ra, mỗi lần đúc bánh xèo, mẹ là người vào bếp đầu tiên và cũng là người cuối cùng ra khỏi bếp.

Giờ, ruộng nhà mình làm càng ngày càng thất bát. Còn non một sào làm lúa, đất thì ngày càng xấu, chuột chim thì cứ phá dần nên đến cuối mùa cũng còn không mấy hạt gạo. Gặt xong về, riêng gạo không đủ cả nhà ăn được nửa tháng. Mẹ cũng không đúc bánh xèo như ngày trước nữa. Lúc nào chúng con thèm, mẹ ra chợ mua về cho cả nhà ăn luôn. Nhưng những cái bánh xèo ấy sao mà nhàn nhạt, không có chút gì háo hức và vui như ngày xưa nữa.

Nhiều lúc, con muốn theo nỗi nhớ mang tên bánh xèo, tìm về với những mùa gặt no đủ như ngày xưa, mà không thể được. Những cái bánh xèo mẹ đúc giờ cũng đã là dĩ vãng của gần 1/3 đời người. Con thèm lắm cái không khí chờ đợi, thập thò nơi cửa bếp của chị em con, thèm thấy ba mẹ vui vẻ nhìn nhau sau bữa bánh xèo, sau một vụ lúa như ý. Bánh xèo ơi!

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Chánh điện chùa Phúc Quang

Lịch sử chùa Phúc Quang - Đan Tràng qua tư liệu văn bia Hán - Nôm

NSGN - Chùa Phúc Quang tọa lạc tại thôn Đan Tràng, xã Đức Chính, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương (nay xã Tuệ Tĩnh, thành phố Hải Phòng). Huyện Cẩm Giàng cổ có tên là huyện Thiện Tai, sau đổi thành huyện Đa Cẩm; đến thời Trần gọi là huyện Cẩm Giang thuộc về lộ Hồng Châu, xứ Hải Dương.
"Với tôi, Báo Giác Ngộ là duyên..."

"Với tôi, Báo Giác Ngộ là duyên..."

GNO - Đến chụp ảnh Lễ trao thưởng Giải Báo chí TP.HCM năm 1993 nhân kỷ niệm Ngày Báo chí Việt Nam 21-6, tôi thấy có một nhà sư trẻ lên nhận giải thưởng. Đó là thầy Thích Thiện Bảo - phóng viên Báo Giác Ngộ. Và tôi biết đến Báo Giác Ngộ kể từ hôm đó.
CTV Viên Quang

Báo Giác Ngộ "dắt" tôi vào nghề báo

GNO - Không chọn ngành báo, cũng chẳng tốt nghiệp trường báo, nhưng cho đến hiện tại tôi lại sống với công việc đặc thù chữ nghĩa - nghề báo. Và câu chuyện của những ngày mới tập tễnh với nghề, với nghiệp viết lách giờ đã trở thành kỷ niệm của… một thời để nhớ.
Ni trưởng Thích nữ Từ Nhẫn trao hỗ trợ đến đại diện Trường Trung cấp Phật học Nguyên Thiều (tỉnh Gia Lai)

Phân ban Ni giới TP.HCM hỗ trợ gần 200 ngôi chùa bị ảnh hưởng bão lụt ở 3 tỉnh miền Trung, Tây Nguyên

GNO - Từ ngày 29-11 đến ngày 2-12, đoàn Phân ban Ni giới GHPGVN TP.HCM do Ni trưởng Thích nữ Từ Nhẫn, Phó Trưởng ban Trị sự kiêm Trưởng Phân ban làm trưởng đoàn, cùng chư Ni trong Phân ban, đã đến thăm hỏi, hỗ trợ gần 200 tự viện bị ảnh hưởng bão lũ 3 tỉnh Khánh Hòa, Đắk Lắk và Gia Lai.

Thông tin hàng ngày