Đâu là chỗ của mình?

Vào ngày 26-2, chùa Hoằng Pháp (Hóc Môn) có tổ chức khóa tu Một ngày niệm Phật. Đó là lần đầu tiên tôi tham gia, nhờ vậy mà tôi mới hiểu thêm sự nỗ lực tu hành của những người cầu đạo. Họ không ngại đường sá xa xôi, tuổi tác… để có được một ngày an lành.

Ngày hôm ấy thật sự rất ấn tượng với bản thân tôi, khung cảnh nhộn nhịp như đi hội hè, mọi người không ai bảo ai, ngồi bệt xuống tất cả mọi nơi có thể để tranh thủ nghe thầy thuyết pháp. Sau đó là thời khóa công phu niệm Phật.

Tôi cũng may mắn tìm được một chỗ đứng trong chánh điện, có lẽ mọi người đã đến đây từ rất sớm để tìm cho mình một nơi lý tưởng để niệm Phật. Được sự chỉ dẫn của thầy, tất cả tín chúng đều rất nghiêm túc xếp hàng chuẩn bị cho thời khóa. Bất chợt từ phía sau tôi nghe có tiếng nặng nhẹ của vài người, quay lại nhìn thì tôi phát hiện ra có mấy phụ nữ đang “thương lượng” với nhau, xem ra tình hình khá căng thẳng vì ai cũng giành chỗ “đó” là của mình.

cho ngoi.jpg

Xem ra tình hình khá căng thẳng vì ai cũng giành chỗ “đó” là của mình.

Tôi nhận ra trong số này có một cô đã nhường chỗ cho tôi lúc đầu, thấy cảnh này, bất đắc dĩ tôi gọi cô ấy lên đứng chung, cuối cùng chỗ đứng lẽ ra chỉ dành cho một người bây giờ thành hai. Một cảm giác ray rứt chạy qua tâm trí tôi vì suy cho cùng, mình không phải là người đến sớm như mọi người mà cũng có một nơi được xem là tốt. Tôi định đi ra ngoài để nhường vị trí này, nhưng có lẽ vì muốn tìm đồng minh nên cô Phật tử kia nắm chặt tay tôi và nói “Cứ đứng đó, không được đi đâu”.

Tôi miễn cưỡng ở lại và lại nghe những lời xì xào từ phía sau lưng mình. Tôi thấy mình thật có lỗi vì biết đâu chính mình đã là nguyên nhân làm cho mọi người không vui. Thế nhưng khi tiếng niệm “Nam-mô A Di Đà Phật” vang lên, tôi thấy nhẹ cả người vì mình đến chùa với mục đích chính là để được tham gia vào buổi niệm Phật này. Vậy mà ngoài tiếng niệm Phật ra vẫn xuất hiện nhiều âm thanh lạ, đó là tiếng nói chuyện của vài phụ nữ ở hàng phía sau.

Một vài chuyện nhỏ nhặt không đáng có đó khiến tôi phân tâm; ngày hôm ấy tôi niệm Phật thì ít nhưng niệm chúng sinh thì nhiều. Tôi tự hỏi rằng không lẽ bản chất của phụ nữ ở ngoài đời và khi đến chùa thì vẫn giống nhau hay sao, mặc dù đến chùa nhưng họ không cho người đối diện thấy được một sự thay đổi từ chính tâm hồn hay lợi ích của việc tu tập, để thảnh thơi nhẹ nhàng.

Giá như mọi người biết nhường nhịn nhau, dù đứng có chật hơn một chút nhưng chúng ta sẽ có thêm vài người bạn mới, niềm vui sẽ nhân lên và tất cả đều cảm thấy sự ấm áp trong ngôi nhà tình thương của Đức Phật.

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Cử hành nghi thức niệm Phật cầu gia bị

Bình Định: Ban Thường trực Ban Trị sự GHPGVN tỉnh họp thường kỳ triển khai Phật sự cuối năm 2024

GNO - Sáng 11-12, tại Văn phòng Ban Trị sự Phật giáo tỉnh (114 Tăng Bạt Hổ, TP.Quy Nhơn), Ban Thường trực Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bình Định đã tổ chức cuộc họp thường kỳ nhằm triển khai các công tác cuối năm 2024, góp ý dự thảo tổng kết Phật sự năm 2024 và phương hướng hoạt động năm 2025.

Thông tin hàng ngày