Nhật ký từ bệnh viện dã chiến: Tất cả đều là anh em tốt của nhau

Bệnh viện Dã chiến số 12, nơi Sư cô Thích nữ Nhuận Bình đang làm tình nguyện viên chăm sóc bệnh nhân Covid-19
Bệnh viện Dã chiến số 12, nơi Sư cô Thích nữ Nhuận Bình đang làm tình nguyện viên chăm sóc bệnh nhân Covid-19
0:00 / 0:00
0:00
GNO - Mỗi lần trực ca đêm, mọi người thường hay ra trước cửa phòng xin chút khí trời tươi mát, sẵn dịp ngắm thành phố về đêm, ngắm những con đường lặng vắng, ngắm hàng cây rì rào trong gió, ngắm bình minh lấp lò cuối con đường…
Tác giả - Sư cô Thích nữ Nhuận Bình, một trong 80 tình nguyện viên Phật giáo trong đợt 1, đang phục vụ tại Bệnh viện Dã chiến số 12 - TP.Thủ Đức

Tác giả - Sư cô Thích nữ Nhuận Bình, một trong 80 tình nguyện viên Phật giáo trong đợt 1, đang phục vụ tại Bệnh viện Dã chiến số 12 - TP.Thủ Đức

Thành phố trở mình khi đèn đường chợt tắt, các chú dân quân gom rác bên vệ đường trong khuôn viên Bệnh viện Dã chiến số 12 bắt đầu làm nhiệm vụ. Rồi lâu lâu, từng tốp một, nhóm dân quân trong bộ đồ bảo hộ cấp 3 đi dọc đường đổi ca trực cho nhau tại các chốt.

Ở nơi này, chẳng ai có người thân bên cạnh, tất cả đều là anh em tốt của nhau. Dù chẳng ai nhận ra nhau sau lớp khẩu trang và bộ đồ bảo hộ, nhưng họ sẵn sàng giúp đỡ, mỉm cười và gật đầu chào thân ái.

Ở nơi này, mọi người đều rất dễ thương, thường nhắc nhau cẩn thận, nhắc nhau chăm súc họng, rửa mũi, uống C… Biết rất rõ dễ bị lây nhiễm, nhưng tan ca rồi thì không quên lại gần hỏi thăm công việc, động viên nhau vượt qua. Nhắc nhỡ vậy thôi, chứ nhớ ra là lấy tay xua người kia tránh ra xa vì sợ chẳng an toàn.

Động viên nhau cùng cố gắng

Động viên nhau cùng cố gắng

Ở nơi này, đa số mọi người đều nhớ nhà, nhớ người thân, thèm lắm bữa cơm gia đình ấm cúng, thèm mời nhau chầu trà sữa, cà phê,… tất cả cùng mong đại dịch Covid-19 nhanh kết thúc để thực hiện.

Ở nơi này, dù khó khăn, nguy hiểm bao nhiêu, họ vẫn tự phấn chấn, động viên nhau vượt qua, không để người thân phải bận lòng lo lắng. Điệp khúc đoàn tụ, chờ nhau ngày chiến thắng Covid trở về được lặp đi lặp lại. Đó là tia hy vọng đẹp xinh ở phía cuối con đường.

Ở đời, chẳng ai đánh thuế ước mơ, bạn cứ mơ đi, mơ thật nhiều giấc mộng đẹp, rồi những gì tốt đẹp sẽ đến với mình thôi. Chúng ta sẽ chiến thắng, có phải không những đồng đội dễ mến của tôi.

Sư cô TN Nhuận Bình
(Từ Bệnh viện Dã chiến số 12 - TP.Thủ Đức)

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Ảnh minh họa

Con bất hiếu cha mẹ phải làm sao?

GNO - Tôi năm nay 45 tuổi, chỉ có một đứa con gái đang học lớp 11. Từ lớp 8 cháu bắt đầu ương bướng và liên tục ngỗ nghịch với cha mẹ cho đến bây giờ. Vợ chồng tôi ngày đêm nuôi hy vọng cháu lớn lên sẽ biết phải quấy mà ngoan hiền hơn nhưng càng ngày cháu càng tệ.
Niệm Phật nhiệm mầu

Niệm Phật nhiệm mầu

GNO - Ba tôi đã mất gần giáp năm nhưng hình ảnh về ba vẫn in nguyên trong tôi như vừa khi nãy, mới đây thôi. Có thể ba tan hoại thân xác này, không còn của hiện tại đi, đứng, nằm, ngồi nhưng ba hiện hữu trong kỷ niệm và những lời chỉ dạy mang tính lâu xa, chắc thật.
Mô hình bằng tre mừng Phật đản của Phật giáo H.Triệu Phong, Quảng Trị được thiết trí tại chùa An Trú

Ấn tượng mô hình bằng tre mừng Phật đản của Phật giáo H.Triệu Phong (tỉnh Quảng Trị)

GNO - Mô hình kỳ đài bằng tre tại chùa An Trú (H.Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị) nổi lên giữa màu vàng ươm của cánh đồng lúa chín như gói ghém tất cả tấm lòng của Phật tử nơi đây hướng về Phật đản, cũng như lan tỏa thông điệp về bảo vệ môi trường, cảm hứng gìn giữ các giá trị truyền thống của làng quê.

Thông tin hàng ngày