Nhớ...

GNO - Chiều nay Sài Gòn lại có mưa.

Mưa làm cho không khí mát dịu sau những ngày nóng bức. Cái không khí lành lạnh, ẩm ướt làm cho mọi thứ vốn dĩ rất ồn ào vội vã của Sài Gòn dường như chậm lại hơn mọi khi. Nhưng mưa lại làm cho lòng nó dâng trào nhiều cảm xúc, bất chợt thấy buồn, thấy nhớ da diết về một thời đã xa. 

rain.jpg

Thành phố một chiều mưa - Ảnh: Internet

Cuộc sống bộn bề nơi đây làm nó thèm được sống những ngày tuổi thơ, thèm cái cảm giác yên bình nơi mà nó đã sinh ra và lớn lên. Nhớ những ngày mưa của ngày xưa vô cùng. Ngày xưa nó rất thích mưa, thích nhìn những giọt mưa rơi tí tách từ mái hiên nhà, thích chạy nhảy ngoài cái sân đầy rong rêu trước sau cơn mưa.

Rồi lớn lên một chút nó lại thích cái không khí lạnh lạnh, cái mùi nồng nồng của hơi đất sau những cơn mưa rào bất chợt. Nhớ những ngày mưa hai chị em nó ra ngoài thềm nhà ngóng mẹ về. Nhớ những bữa cơm chiều nóng hổi trong cái khí lành lạnh.

Nhớ những ngày mưa bì bõm lội nước đi học, đến những cơn mưa lúc bắt đầu cuộc sống tự lập sau khi rời giảng đường đại học. 

Ngày xưa, nó từng mơ ước một cuộc sống nơi thành thị ồn ào này, quyết định bỏ lại sau lưng nhiều thứ để thực hiện ước mơ. Nhưng giờ khi đạt được một phần của ước mơ nó lại thấy thèm cuộc sống bình dị của ngày xưa quá.

Nhớ đám bạn bè và những đồng nghiệp cũ, cứ mỗi lần rảnh rỗi lại cùng nhau tụ tập cà phê, ăn uống, đi đây đó. Cuộc sống bộn bề ngày càng đẩy mọi người ra xa nhau hơn. Đã nhiều lần muốn về ôn lại kỷ niệm với bạn bè, đồng nghiệp cũ nhưng cũng từng ấy lần thất hẹn. Lại dặn lòng thôi để lần sau có thời gian nhiều hơn sẽ gặp. Nhưng rồi với những lí do rất là bình thường, rất cũ: công việc, gia đình... và bây giờ với một lí do mà trước đây khi nghe những người có gia đình đưa ra nó đã rất bực mình, đó là con cái. Làm nó và các bạn lại nhiều lần lỡ hẹn.

Cái guồng quay của cuộc sống đã làm cho tình cảm và các mối quan hệ ngày càng phai nhạt, xa cách nhau hơn. Không ai cố tình, cũng không ai muốn nhưng rồi cũng đành chấp nhận.

Hôm nay ngồi nhìn mưa bất chợt nó lại thấy nhớ nhiều thứ quá. Chỉ mong có được một kỳ nghỉ thật dài để được về quê, được ở bên cạnh gia đình trong những ngày mưa như thế này, được cùng bạn bè cũ "hẹn hò", nhưng chắc cũng khó lắm vì bây giờ mỗi đứa đều có công việc và gia đình riêng, để sắp xếp cho nhau một cuộc hẹn đông đủ chắc là khó lắm. Lại hẹn nhau lần nữa nhé ...

Cảm ơn cơn mưa chiều nay đã cho nó thật nhiều cảm xúc, làm cho nó bước chậm lại và nhìn lại khoảng thời gian đã qua. Chợt nôn nao, rạo rực như đứa trẻ, mong ngày về quê để tận hưởng những cảm giác của ngày xưa.

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

"Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên biết đến Báo Giác Ngộ"

"Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên biết đến Báo Giác Ngộ"

GNO - Tôi đam mê viết lách, cộng tác với nhiều tờ báo: Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Người Lao Động, Giáo Dục và Thời Đại… Nhưng Giác Ngộ là trường hợp đặc biệt bởi không chỉ chuyện báo chí đơn thuần mà còn vì tôi là một Phật tử.
Phật tử nhiễu y theo truyền thống Phật giáo Nam tông

Phật tử dâng y Kathina tại chùa Phước Hải (P.Vũng Tàu)

GNO - Sáng 4-12, Thượng tọa Thích Minh Hạnh, Ủy viên Hội đồng Trị sự, Phó Trưởng ban Trị sự kiêm Phó Thường trực Ban Phật giáo quốc tế TP.HCM, trụ trì chùa Phước Hải (P.Vũng Tàu, TP.HCM) tổ chức lễ dâng y Kathina theo truyền thống Phật giáo Nam tông.
Hòa thượng Thích Giác Toàn (Trần Quê Hương) với Trưởng lão Hòa thượng Thích Từ Thông (Như Huyễn Thiền sư)

Như Huyễn Thiền sư

GNO - Đây là bài thơ của Hòa thượng Thích Giác Toàn (bút danh Trần Quê Hương) kính dâng Giác linh Trưởng lão Hòa thượng Giáo thọ sư - Pháp sư Thích Từ Thông (1928-2025) nhân tưởng niệm Tuần lâm chung thất của ngài.
 Hiểu về Phân kinh Thạch đài của Nguyễn Du

Hiểu về Phân kinh Thạch đài của Nguyễn Du

NSGN - Nền văn học nước nhà ghi danh Nguyễn Du (1766-1820) như một tác gia lớn của chủ nghĩa nhân đạo. Thế giới tôn vinh nhà thơ là danh nhân văn hóa. Tên tuổi của ông gắn liền với Truyện Kiều.

Thông tin hàng ngày