Tình mẹ thiêng liêng lắm!

Đọc bài viết 'Tình mẫu tử' của blogger Sunny Nhung, độc giả Hồng Ánh đã gửi cho chuyên mục Chơi Blog một câu chuyện xúc động bạn sưu tầm được, như một món quà nhỏ chia sẻ với độc giả. Dù đã đọc tới lần thứ 3 mà bạn vẫn rơi nước mắt! Hồng Ánh (anhoptin1@yahoo.com)

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường tìm tôi khiến tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: "Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!".

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: "Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!".

Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng nghĩ gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì vậy, tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gửi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyện, hét lên: "Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!". Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời: "Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!" và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo. Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt.

Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

"Con yêu quý,
Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mình không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

Mẹ yêu con lắm,
Mẹ của con...".

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Chùa Long Nguyên tọa lạc tại số 105 Bà Hom, phường Phú Lâm, TP.HCM - Ảnh: Minh Chánh

Tòa án Nhân dân TP.HCM công nhận đất tôn giáo thuộc chùa Long Nguyên (P.Phú Lâm) sau 23 năm bị tranh chấp

GNO - Phiên tòa phúc thẩm của Tòa án Nhân dân TP.HCM về vụ án dân sự "Tranh chấp quyền sở hữu, thừa kế và quyền sử dụng đất" tại chùa Long Nguyên (P.Phú Lâm, TP.HCM) vào ngày 25-9 vừa qua, xác định phần đất tranh chấp là đất tôn giáo, thuộc giáo sản của GHPGVN và giữ nguyên kết quả bản án sơ thẩm số 381/2024/DSST.
Ảnh minh họa

Ai mới thực sự là người có bệnh?

GNO - Trong xã hội thông tin hiện nay, thế giới trở nên phẳng và không khoảng cách địa lý – điều chưa từng có trước đây. Phật giáo cũng không là ngoại lệ.
Đạo Phật là con đường chuyển hóa nhân tính từ xấu thành tốt, từ ác sang thiện, cũng đồng nghĩa là đường hướng xây dựng đạo đức và hạnh phúc cho tự thân và cho cuộc đời - cơ bản là sự chuyển hóa hay tịnh hóa ba nghiệp thân, khẩu, ý

Tịnh hóa ba nghiệp

GNO - Tất cả mọi hành vi tốt hay xấu của một con người đều xuất phát từ ba cửa ngõ là thân, miệng, ý. Đạo Phật gọi là ba nghiệp.
Hội đồng Thập sư trang nghiêm đăng đàn truyền giới Sa-di cho giới tử Tăng tại giới trường chùa Minh Thành - Ảnh: Nguyện Truyền/BGN

[Ảnh] Đại giới đàn Cam Lộ - Đỗng Quang: Truyền giới Sa-di, Sa-di-ni tại giới trường chùa Minh Thành, Bửu Sơn

GNO - Chiều nay, 3 -11 (14-9 -Ất Tỵ), tại Đại giới đàn Cam Lộ - Đỗng Quang Phật lịch 2569, Hội đồng Thập sư đã trang nghiêm đăng đàn truyền giới Sa-di cho giới tử Tăng tại giới trường chùa Minh Thành; Hội đồng Thập sư Ni truyền trao giới pháp Sa-di-ni và Thức-xoa-ma-na đến giới tử Ni tại giới trường chùa Bửu Sơn.

Thông tin hàng ngày