Bến người đa đoan

GN - Thơ đăng trên tuần báo Giác Ngộ số 723, của tác giả Võ Thị Hồng Tơ và 2 bài thơ khác...

hon cao nguyen.jpg

Trên cao nguyên - Ảnh minh họa từ internet

Gót chân gõ rạn vết ngày

Đói no cơm áo

Mắt cay bến người

Lạc mùa lá héo cành tươi

Bão xô bến lở bạc bời rong rêu

Bán mua toan tính cạn chiều

Chung quy cũng bởi

Giàu nghèo hơn thua

Thương ai quét lá sân chùa

Giận người chen lấn

Ganh đua chợ đời

Cỗi già nặng gánh non tươi

Gánh đi cho trọn khóc cười rủi may

Trăm năm đá cũng hao gầy

Huống chi ta

Cứ chuộc đầy lo toan

Nhớ câu ân nghĩa “lai hoàn”

Đắng cay, gieo - gặt

Đa đoan bến người.

Võ Thị Hồng Tơ

Hồn cao nguyên

Cao nguyên tháng chuyển mùa

Đất hát lời của đất

Hoa cúc quỳ chân thật

Thương hết cả tâm linh

Cứ lặng lẽ vươn mình

Giữa mùa khô khắc nghiệt

Cây cúc quỳ mãnh liệt

Như con của núi rừng

Ở đâu tím thủy chung

Ở đây vàng hy vọng

Giữa hoa em mơ mộng

Cuộc hành trình dài xa

Nắng dát vàng quê ta

Bạn bè mình đắm đuối

Hoa cúc quỳ rười rượi

Tỏa vía hồn cao nguyên.

Phạm Minh Dũng

-------------------------------

Miền cỏ dại

Tôi và cỏ dại miền quê

Một thời lem luốc đi về có nhau

Trâu no cỏ - đường cày sâu

Mùa vàng hạt dẻo về đâu.. Thị thành?

Dập vùi cỏ - cỏ lại xanh

Tôi và cỏ dại mà thành quê hương

Nửa đời lấm bụi phố phường

Bước chân xưa … nợ con đường cỏ may

Ngày xa

tháng rộng

năm dài

Dồn lên kỷ niệm đổ đầy trong tôi

Về - qua lối nhỏ bồi hồi

Nghe miền cỏ dại hát lời tuổi thơ!...

Nguyễn Hoàng Sa     

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Thông tin hàng ngày