Chuyến xe cuối năm

Hoan hỷ về quê đón Tết trong chuyến xe ngày cuối năm - Ảnh: TTO
Hoan hỷ về quê đón Tết trong chuyến xe ngày cuối năm - Ảnh: TTO

Mua vé xe xong, tôi lên xe yên vị chỗ ngồi, trên xe chỉ còn vài chiếc ghế trống. Tiếng anh lơ xe giục mọi người khi xe bắt đầu lăn bánh làm lòng tôi nôn nao lạ thường. Hơn lúc nào hết, tôi mong lắm được về quê.

Xe chạy được một đoạn, bác tài xế trông thấy cái vẫy tay đón xe của khách liền dừng lại làm tôi cắt đứt dòng suy nghĩ. Hai cụ già vừa bước lên xe đảo mắt qua một lượt tìm chỗ ngồi. Cụ ông lên tiếng :

- Còn một chỗ ở băng ghế cuối, bà đến ngồi đi.

Cụ bà nhìn cụ ông, trả lời:

- Thế còn ông thì sao?

Cụ ông cười, đáp lại:

- Tôi đứng được rồi.

Thấy thế, tôi đứng dậy, gọi cụ ông:

- Cháu mời ông ngồi vào chỗ của cháu, thanh niên như cháu đứng không sao đâu.

Cụ ông nhìn tôi đồng ý, lộ vẻ cảm ơn. Chỉ thế thôi mà trong lòng tôi lại vui, xem như mình vừa làm một việc ý nghĩa ngày cuối năm.

Nhìn hai cụ, chợt tôi nhớ đến những người thân của mình. Xuân này, ông bà tôi đã bước vào tuổi tám mươi nhưng vẫn còn minh mẫn. Ông bà vẫn nhớ tên từng đứa cháu, thường gởi trái cây chín trong vườn nhà cho tôi mỗi lần mẹ lên thăm. Nhắc đến mẹ, tôi nhớ từng vồng khoai, luống cải mẹ vun trồng; nhớ ba với cánh đồng lúa chín vàng hay mấy chậu hoa kiểng ba trồng chuẩn bị đón Tết.

Và nhớ làm sao em gái tôi với tà áo dài trắng đến lớp. Trong tiềm thức tôi hiện về bao kỷ niệm. Đó là kỷ niệm ngày ấu thơ được mẹ dắt đi chợ Tết sắm quần áo mới, được nhận lì xì của mọi người trong đêm giao thừa, được đi chúc Tết thầy cô, được du xuân cùng bạn bè. Biết bao kỷ niệm đẹp mà trong gói hành trang xa quê của tôi, tính ra không có gì quý giá hơn. Tôi đang mang quà Tết về cho mọi người trong gia đình, nhưng tôi biết rằng món quà quý nhất mà tôi dành tặng gia đình chính là sự trưởng thành của tôi…

Rồi xe cũng về bến hơn mười giờ đêm, đường lộ tấp nập đông vui cùng chờ giây phút chuyển sang năm mới. Tôi đi trên con đường cũ mà sao có cái gì khác lạ, thì ra quốc lộ đã thông xe hai chiều, đèn điện sáng rực rỡ. Và ngôi nhà bé nhỏ của tôi kia rồi, mọi người đang chờ tôi về sum họp. Hương xuân thật rộn ràng, ấm cúng làm bước chân tôi đi nhanh hơn về giữa mùa xuân thanh bình, hạnh phúc.

Hà An

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

Ảnh minh họa

Làm sao đưa Phật pháp đến với tuổi trẻ?

GNO - Các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng các chương trình chánh niệm tại trường học có thể giúp ích, đặc biệt là ở các cộng đồng nghèo, nơi học sinh phải đối mặt với mức độ căng thẳng cao hơn.
Lễ khởi công xây dựng nhà ở cho hộ nghèo tại H.Quan Hóa, sáng 21-11

Thanh Hóa: Ban Trị sự Phật giáo tỉnh khởi công xây dựng nhà ở cho hộ nghèo tại H.Quan Hóa

GNO - Thực hiện cuộc vận động hỗ trợ xây dựng nhà ở cho hộ nghèo, hộ gia đình chính sách, hộ còn khó khăn về nhà ở trên địa bàn tỉnh theo Chỉ thị số 22-CT/TU của Ban Thường vụ Tỉnh ủy, sáng 21-11, Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Thanh Hóa đã làm Lễ khởi công, trao kinh phí xây dựng nhà ở cho hộ nghèo tại H.Quan Hóa.
Sư bà Diệu Không

Giáo sư Cao Huy Thuần viết về Sư bà Diệu Không

GNO - Mỗi lần nghĩ đến Sư bà Diệu Không, tôi lại liên tưởng đến bà Gotami, di mẫu của Đức Phật, vừa là mẹ nuôi vừa là Ni thánh. Tôi biết, nếu Sư bà đang ở đâu đó mà nghe tôi nói thế này, Sư bà sẽ quở tôi là phạm thượng. Nhưng tôi đành chịu tội bất kính vì nhiều lý do.
Có 27 thanh niên từ 16 quốc gia tham gia chương trình Bồ-tát Trẻ tuổi Toàn cầu đã tạo nên một cộng đồng quốc tế đa dạng

Chương trình "Bồ-tát trẻ tuổi"

GNO - Mạng lưới Phật tử Nhập thế Quốc tế (INEB) vừa qua đã tổ chức Chương trình Bồ-tát Trẻ tuổi Toàn cầu hàng năm, một khóa học trải nghiệm kéo dài hai tuần dành cho các nhà lãnh đạo trẻ và các nhà hoạt động xã hội.

Thông tin hàng ngày