Một lần tới thăm Học viện của chư Tăng Ni trẻ

GNO - Thi thoảng, chúng ta nên để đôi chân mình vận động. Chịu khó đứng dậy, rời màn hình vi tính dù bao nhiêu like, comment - bình luận đang réo gọi, chờ ta đếm và hồi âm (hoặc phản pháo) lại...

Thi thoảng, ta nên quảy gánh, đứng dậy, nếu chưa băng đồng ra thế giới (như tựa sách của chị Nguyễn Phi Vân) thì có thể băng đường (mà đường thì có sẵn rồi) để đến một nơi nào đó, yên tĩnh tí, ít thị phi chút, cứ đi mà không nhất thiết phải gặp ai cả.

Đi để gặp cỏ cây, lùm rừng. Để gặp những hình ảnh quen thuộc như là chiếc hoa dại ven đường mà sức sống mãnh liệt quá chừng chừng. Để thấy bình yên ở một góc trời cần biết bao cho tâm hồn. Để gặp lại chính mình (của ngày xưa) với một con người hoàn toàn tươi trẻ, có thể chạy xe hàng trăm cây số, xuyên đêm giữa mịt mùng sương và rừng, ngủ quấy quá vài mươi phút bên đống lửa tự đốt mà thấy vui chi lạ.

Và đi, để tới nơi tuy xa ngái trong suy nghĩ (vì chưa lần tới), nhưng tới rồi thì ôi thôi: quen quá đỗi. Vì ở đó, tuy xa mà những bóng áo nâu thì gần gụi, thân quen. Tiếng kệ kinh trì giới cũng quen. Tiếng mõ chuông càng quen, như đánh thức tự tánh của mình bị ngủ vùi vì những lao xao, thương nhớ.

Và những chiếc nón lá thân thương được những người "đầu tròn áo vuông" đội đi trong chiều tà nắng hắt như bóng quê hương bình yên - cũng chính là khoảng lặng tâm hồn biểu hiện sau những tháng ngày (thậm chí cả nhiều kiếp) lặn sâu trong tàng thức.

Những xúc cảm về con đường xuất thế cứ vậy mà ngồn ngộn đưa mình trở về thực tại giữa hơi thở nhẹ, khỏe vào ra...

Truong ha-LMXuan (41).JPG
Tăng Ni sinh hành giả an cư trong thời khóa thiền buổi tối - Ảnh: Bảo Toàn

Mảnh đất mà tôi vừa nói, mới đặt chân tới cách đây mấy bữa chính là tịnh nghiệp đạo tràng an cư kiết hạ của gần 500 Tăng Ni sinh hành giả - đang tu học nơi Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP.HCM - cơ sở Lê Minh Xuân (huyện Bình Chánh). Nếu hữu duyên, xin mời quý vị tới đây tham quan, lắng nghe tự thân, phát tâm yểm trợ tu học và xây dựng ngôi trường này - để mai hậu Tăng Ni có nơi thúc liễm đạo tâm, làm đẹp cuộc đời...

>> Mời bạn đọc xem thêm phóng sự ảnh: Một ngày ở trường hạ Học viện Phật giáo VN tại TP.HCM ||

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

"Tự hào được đi cùng Báo Giác Ngộ"

"Tự hào được đi cùng Báo Giác Ngộ"

GNO - Tôi là độc giả trung thành và là một cộng tác viên thường xuyên của Báo Giác Ngộ từ nhiều năm nay. Thật rất vinh dự và tự hào khi tôi được đi cùng Báo Giác Ngộ với nhiều niềm vui và đầy ắp kỷ niệm.
Tiến sĩ Bhimrao Ramji Ambedkar với những tác động thay đổi xã hội ở Ấn Độ

Tiến sĩ Bhimrao Ramji Ambedkar với những tác động thay đổi xã hội ở Ấn Độ

NSGN - Nổi lên trong số hàng triệu người để thiết lập một trật tự xã hội công bằng, Tiến sĩ Ambedkar là một một học giả, một nhà cải cách xã hội xuất sắc, một người yêu nước,một nhà lập pháp đáng nể trọng; và là một nhà lãnh đạo tôn giáo có tầm nhìn xa, là vị anh hùng của sự phục hưng Phật giáo đương đại ở Ấn Độ.
[Podcast] Trưởng lão Hòa thượng Thích Giác Quang nhận định và kỳ vọng về Báo Giác Ngộ

[Podcast] Trưởng lão Hòa thượng Thích Giác Quang nhận định và kỳ vọng về Báo Giác Ngộ

GNO - Chia sẻ với chương trình Podcast, Trưởng lão Hòa thượng Thích Giác Quang, Phó Pháp chủ GHPGVN nhận định: "Báo Giác Ngộ được tiếp nối, chuyển giao thế hệ kế thừa rất tốt đẹp, rất vững vàng nên đã phát triển không chỉ theo đúng đường hướng của Giáo hội, mà còn hài hòa về mặt xã hội".

Thông tin hàng ngày