Ông Bụt khóc

Con thương Bụt lắm, nhưng con không khóc trước mặt Ngài. Vả lại, con cũng không bao giờ khóc trước mặt ai hết. Con khóc một mình, khóc rưng rức, khóc thầm lặng, khóc cho vơi nỗi sầu. Căn phòng con nhỏ quá, bốn bức tường vây kín lấy con, khép chặt lấy con. Không ai biết con khóc.

Nhưng rồi Bụt hiện lên, Bụt hỏi: “Vì sao con khóc?”. Con trả lời, y như Tấm ngày xưa trả lời Bụt vậy: “Tại vì con khổ quá, Bụt ơi!”. Bụt biết con khổ vì chuyện gì rồi… Con là kẻ tạo nghiệp và là chủ nhân của nghiệp. Con không đòi Bụt làm cho con bớt khổ. Mà Bụt cũng không làm cho con bớt khổ đi được. Có một điều mà chắc chắn Bụt không làm được, đó là gánh chịu dùm nỗi khổ của kẻ khác. Bụt chỉ giúp cho người ta phương pháp chuyển hóa được nỗi khổ, thế thôi. Nhưng chắc chắn Bụt cũng không thể giúp được những người không có duyên với Bụt. Con vui vì con đã gieo duyên với Bụt, có thể là từ một kiếp nào xa xưa lắm…, con nghĩ thế.

Tear.jpg

Ảnh minh họa - Ảnh: Almaha

Nhưng niềm vui làm sao có thể khiến cho con ngừng rơi nước mắt? “Vì sao con khóc?”. Bụt đã đến bên con - trong căn phòng bé tí với bốn bức tường khép chặt này và hỏi con như thế. “Con đau khổ quá, Bụt ơi. Con khổ nên con khóc”. Con nhận ra rằng, hơn bao giờ hết, đúng lúc này con cần sự có mặt của Bụt biết bao. Bụt ơi, từ lâu lắm rồi con không nhận thấy sự có mặt của tình thương và sự thấu thấu hiểu. 

Và con ôm mặt khóc òa: “Bụt ơi, sao mà con bơ vơ quá, con khao khát quá!”. Bụt ôm con vào lòng, khẽ vuốt tóc con, nựng nhè nhẹ vào lưng con - như xưa kia mẹ vẫn dỗ dành con như thế. Bụt hỏi: “Bụt có thể giúp được gì cho con?”. Con nhìn sâu vào mắt Bụt. Ôi chao, bỗng dưng con thấy mắt Bụt sao mà đẹp, mà dịu hiền quá thể. Năm Tu di uyển chuyển bạch hào / Bốn biển lớn trong ngần mắt biếc / Trong hào quang hóa vô số Bụt / Vô số Bồ tát hiện ở trong… Chao ôi là mắt Bụt, con chưa bao giờ thấy mắt ai vừa đẹp mà lại vừa dịu hiền đến thế! Con bỗng buột miệng khẩn cầu: “Bụt ơi, Bụt ơi! Hay là… hay là… Bụt hãy cùng khóc với con!”.

Tin cùng chuyên mục

Tin mới

[Podcast] MC Diệu Tường (Hà Nội): Báo Giác Ngộ đã đưa đạo Phật đến gần hơn với những người trẻ

[Podcast] MC Diệu Tường (Hà Nội): Báo Giác Ngộ đã đưa đạo Phật đến gần hơn với những người trẻ

GNO - MC Diệu Tường là cộng tác viên thân thiết với Báo Giác Ngộ. Chia sẻ với chương trình Podcast, Diệu Tường cho biết: "Dấu ấn lớn nhất mà Báo Giác Ngộ để lại trong tôi chính là tinh thần phụng sự bền bỉ, dù có trải qua nhiều biến động của thời cuộc, tờ báo vẫn kiên trì giữ gìn tiếng nói của Phật giáo".
Bài trên Báo Giác Ngộ số 1328 - Thiết kế: Phòng Mỹ thuật BGN/Tống Viết Diễn

Hồi chuông cảnh tỉnh của người xưa

GNO - Tất cả chúng sanh giai hữu Phật tánh, nơi Phật không dư, nơi phàm không thiếu. Chỉ quay về, nhận lại thì tự đầy đủ. Con đường trở về chỗ uyên nguyên, bao nhiêu cửa ngõ đã mở toang thông thống mà chúng sanh vẫn đang lần tìm lối vào.

Thông tin hàng ngày