Khi giá lạnh mùa đông đi qua để đón chào nắng xuân tới cũng là lúc thủy tiên bước vào mùa tỏa hương. Ngày xưa, thủy tiên là thú chơi của những nhà giàu có và lịch thiệp, muốn chiêm ngưỡng nó phải dày công gọt, tỉa, ngâm nước. Những bông hoa cứ nằm ngủ trong lòng củ để đợi bàn tay người đến đánh thức, trở mình tỏa hương.
Người chơi hoa thủy tiên thường là các cụ có tính kiên nhẫn, trầm tư, cẩn thận. Đó là khi lòng người được thư giãn và yên tĩnh thả hồn mình về với những thứ thanh tao, được gửi gắm những tâm sự khó nói thành lời ở tuổi xế chiều.
Ngoại tôi rất thích trồng hoa, nhất là thủy tiên, mỗi lần gọt tỉa hoa đều thật khéo léo. Tỉa củ thủy tiên như ngồi thiền vậy, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh nữa. Những lúc đó con cháu không dám làm phiền sợ ngoại nóng giận.
Mỗi khóm hoa thật sự là một tác phẩm nghệ thuật mang dấu ấn độc đáo từ bàn tay khéo léo của người yêu hoa. Người ta tin rằng hoa thủy tiên mang lại tài lộc và thịnh vượng. Do vậy mỗi dịp tết đến, chơi hoa thủy tiên trở thành một tục lệ đón xuân, đặc biệt là ở miền Bắc quê tôi. Những ngày cuối năm, thủy tiên được chăm sóc để hoa nở đúng giao thừa, hi vọng mang đến tài lộc và may mắn trong năm mới. Đó là lúc chúng tôi lại theo ngoại ra tận phố để được ngắm và cầm trên tay những củ thủy tiên mang về nhà. Có thủy tiên trong nhà là có một năm đại cát.